Chương 228: Trù Thần lâm thế!
Đám người nghị luận ầm ĩ, đại biểu của bốn tập đoàn lớn cũng thầm vui vẻ, bọn họ đang chờ khoảnh khắc này đây. Bởi vì bộ phim truyền hình này sẽ thể hiện ra tài nấu nướng bác đại tinh thâm của Trung Quốc, sẽ thu được đám người ái mộ khổng lồ, tỉ lệ người xem được bảo đảm. Hơn nữa vô cùng có khả năng, bộ phim này có thể đánh xuyên biên giới, ảnh hưởng đến nước ngoài.
Lợi ích trong đó phải nói là cực lớn.
Bạch Thanh Tuyết nói tiếp: “Chúng ta đã lấy được quyền cải biên bộ thần thư internet 《 Trù Thần 》 thành phim truyền hình, hơn nữa tác giả cuốn tiểu thuyết Phàm Nhân cũng sẽ đích thân tham dự cải biên, bảo đảm có thể bày ra từng chi tiết nguyên thủy nhất trong tiểu thuyết, cùng với đủ loại món ngon mỹ vị. Mặt khác, chúng ta còn cường điệu một điểm, bộ phim truyền hình 《 Trù Thần 》 này của chúng ta sẽ được quay bằng thực cảnh hoàn toàn, nói cách khác, bộ phim truyền hình này không sử dụng bất kỳ đặc hiệu gì, khiến mọi người có thể cảm thụ được mị lực của trù nghệ Trung Hoa!”
“Xôn xao!”
Đám người kinh hô.
Phải biết rằng, càng về sau, theo trù nghệ của vai chính trong quyển tiểu thuyết được tăng cường, độ khó khi nấu nướng càng ngày càng cao. Nhất là phương thức nấu ăn quỷ thần khó lường đến gần như huyền huyễn trong tiểu thuyết, không làm đặc hiệu tuyệt không thể tạo ra được!
Lẽ nào, trong hiện thực thật sự có người có thể nấu ra món ăn như vậy sao?
Vì vậy, có người nói vấn đề này ra.
Bạch Thanh Tuyết cười nhẹ: “Vấn đề này, ta cảm thấy mọi người nên tận mắt nhìn thấy sẽ càng có sức thuyết phục hơn! Mời xem VCR!”
Sảnh lớn trở nên tối đi, trên máy chiếu hình chiếu ra hình ảnh phòng bếp.
Trong phòng bếp có một vị đầu bếp đang đứng, thế nhưng mọi người chỉ có thể thấy được những phần từ cổ trở xuống, dù vậy, bọn họ vẫn có thể nhìn ra được hẳn đây là một đầu bếp vô cùng trẻ tuổi, vóc người cũng không tệ lắm.
Lúc này, vị đầu bếp kia cầm con cá trắm cỏ thật to bên cạnh lên, con cá này nặng gần 10 cân, còn to hơn cả cánh tay người trưởng thành, nó giãy rất có lực.
Kết quả, dù con cá trắm cỏ có giãy cỡ nào đi nữa cũng không thể tránh thoát tay đầu bếp trẻ tuổi, bị hắn ta đặt yên trên thớt gỗ, đập một cái chết tươi. Sau đó hắn nhanh chóng bỏ vảy, cuối cùng giơ tay chém xuống hai đao, toàn bộ đầu cá trắm cỏ bị chém đứt, hơn nữa còn mở ngực mổ bụng.
Con cá này đã bị xẻ ra, vừa nhìn, vết xẻ chỉnh tề vô cùng. Một mặt cá không xương, một mặt khác, trên xương cá chỉ có một lớp thịt cá cực mỏng. Hơn nữa còn có thể không cắt trúng nội tạng, hoàn hảo như lúc ban đầu.
Toàn bộ quá trình không quá 10 giây!
“Ta ×! Đây có phải đã bị tua nhanh không?” Có người không nhịn được kinh hô.
“Đây là kỹ thuật cắt thái thần kỳ gì vậy? Không phải đặc hiệu thật chứ?” Lại có người hô lên.
...
Lúc này, màn ảnh được quay gần hơn, đầu bếp trẻ tuổi kia nhanh chóng xử lý xong nội tạng, sau đó hắn bắt đầu róc xương và xương dăm.
Hắn cũng không đổi công cụ, cứ cầm cây đao kia giơ lên chém xuống, lóc toàn bộ xương cá đi, sau đó thao tác linh hoạt lấy hết xương dăm ra, hắn khươi cực chuẩn, mỗi một chiếc xương cá đều bị hắn khươi bay ra ngoài, chuẩn xác không lầm rơi vào trên dĩa đồ ăn bên cạnh.
Thấy một màn như vậy, đám người tập thể ngơ ngác.
Rốt cuộc đây là nấu ăn hay là diễn xiếc?
Vì sao trông khó như vậy?
Từ trước tới nay bọn họ chưa từng gặp được người nào róc xương điêu nghệ như vậy, quá khiêu chiến nhân sinh quan.
Rất nhanh xương cá đã được lóc ra hết, vị đầu bếp trẻ tuổi kia tiếp tục giơ tay chém xuống, chia cá ra làm hai nửa… Không đúng, phần đuôi con cá này vẫn đang dính liền, hắn tiếp tục ngang dọc vài đao trên thịt cá, cắt thành cá hoa cúc.
Lúc này, dầu bên cạnh đã nóng, hắn tát thêm một chút bột lên cá, sau đó chiên qua dầu hai phút. Cùng lúc đó, đầu bếp trẻ tuổi lại làm nóng một cái nồi khác, bắt đầu làm phối liệu.
Đầu tiên là cắt lát dưa chuột, dưa chuột bị hắn băm băm băm, biến thành một chuỗi lò xo không đứt, sau đó hắn kéo mấy vòng bày trên đĩa, vừa lúc có thể bày đầy đĩa, một mảnh màu xanh lá thoạt nhìn như vảy cá vậy, vô cùng tinh xảo xinh đẹp, quá trình không quá 10 giây.
Sau đó là hành, rau thơm, hành tây, rau cần… đủ loại rau xanh, bị hắn cắt thành sợi hoặc cắt thành mảnh nhỏ, sau đó cũng không biết hắn làm thế nào, chúng nếu tự bay vào giữa chảo nóng cách đó ba mét.
Khán giả: “...”
Giả như vậy, đây thật không phải đặc hiệu sao?
Đầu bếp trẻ tuổi thêm chút phối liệu tùy tiện trộn xào, sau đó lại bỏ con cá đã được chiên qua dầu, hơi vàng lên vào trong chảo nóng, sau đó bỏ những phối liệu khác vào, cùng nhau trộn xào.
Hắn không dùng muôi, chỉ dùng một tay cầm nồi, sau đó tung lên, khiến cá và phối liệu có thể tiếp xúc nguyên vẹn trên không trung.
Trong quá trình này, chuyện khiến kẻ khác kinh ngạc nhất là thịt cá yếu ớt như vậy, không hề có một đầu khớp xương nào làm kết nối, bị tung lên cả một mét lại có thể không nát, ngay cả đuôi cá phía sau cũng không đứt, vẫn duy trì trạng thái dính liền như cũ.
Càng làm cho người ta thêm kinh ngạc là, lại có thể không một giọt dầu nào bắn ra, quần áo đầu bếp vẫn luôn sạch sẽ ngăn nắp.
Cuối cùng, khi đầu bếp nấu thịt cá xong đổ vào đĩa, chất lỏng phía trên xuyên thấu qua tầng tầng dưa chuột lan tràn ra ngoài, tầng tầng rõ ràng, thoạt nhìn như từng mảnh vảy cá nhỏ.
Cứ như vậy, một món cá kho đơn giản đã được làm xong.
Nhìn hơi nóng bốc lên, đám khán giả ở đây phảng phất như có thể xuyên thấu màn hình ngửi được mùi đồ ăn.
“Thật là thơm!” Có người không nhịn được nói.
“Thật muốn ăn!” Lại có người nói.
Còn có người bụng réo lên.
Món ăn này thoạt nhìn quá mê người, không chỉ thoạt nhìn mê người, quá trình đầu bếp nấu nướng cũng vô cùng mê người, khiến kẻ khác đặc biệt muốn ăn.
“Tôi nhớ ra món ăn này rồi, đây là món được giới thiệu trong 《 Trù Thần 》, tên là “Hương Tiên Hồng Thiêu Ngư”, là một món ăn của đầu bếp nhị cấp!” Có người vui vẻ lớn tiếng kinh hô như phát hiện được bí mật lớn gì đó.
“Hương Tiên Hồng Thiêu Ngư? Lại là món ăn này?”
“Rất nổi danh, trên cơ bản mỗi người từng tới khách sạn Long Môn ăn cơm đều gọi món ăn này!”
“Nhưng nhìn có vẻ không giống lắm?”
“Không phải món chúng ta ăn được ở khách sạn Long Môn đã bị chia thành từng cục sao?”
...
“Bởi vì trộn xào như vậy độ khó quá lớn, vừa phải khiến thịt cá không bị nát, còn phải khiến đuôi cá không bị rời ra, trong hiện thực không đầu bếp nào có thể làm được. Cho nên nó mới bị cái đầu bếp khác giảm độ khó, vì vậy thật ra món các ngươi ăn đều là giả, đây mới là hàng thật, mới thật sự là “Hương Tiên Hồng Thiêu Ngư” ! Cách làm của hắn giống miêu tả trong tiểu thuyết như đúc, thậm chí càng thêm đặc sắc hơn!”
Người nọ dùng sức phản bác, có thể thấy được hắn ta là một kẻ cực kỳ tham ăn, hơn nữa đối với món ăn trong 《 Trù Thần 》 hắn ta thuộc như lòng bàn tay, còn có thể phân biệt thật giả.
Lúc này, Trần Dao giám đốc tập đoàn Long Môn đứng lên nói: “Chuyện này ta có thể chứng minh, lời hắn nói là sự thật. Tựa như đoạn VCR của vị đầu bếp…. Vị đầu bếp trẻ tuổi kia đã làm được món ngay cả đầu bếp cấp một cũng không làm được. Tạm thời không nói phần xào phía sau, chỉ riêng việc muốn đuôi cá không bị tách rời đã là việc không thể nào, muốn cá không nát lại càng khó khăn hơn. Còn có phần lóc xương trước đó, đây cũng là kỹ thuật độ khó cao, đầu bếp của chúng ta không cách nào làm được. Cho nên, trải qua nghiên cứu chúng ta đã tiến hành thay đổi, giản hóa rất nhiều trình tự, chỉ bày biện ra món Hương Tiên Hồng Thiêu Ngư mà các ngươi ăn thường ngày.”
“Trần tổng, so với món cá kho trong đoạn VCR ban nãy, món Hương Tiên Hồng Thiêu Ngư do các ngươi làm ra có mùi vị thế nào? Món nào sẽ càng ngon hơn?” Có người không nhịn được hỏi.