Có Tiền Liền Biến Cường

Chương 229: Trù nghệ đỉnh phong, phá vỡ biên giới quốc gia!

Chương 229: Trù nghệ đỉnh phong, phá vỡ biên giới quốc gia!
Trần Dao lắc đầu, nói: “Không thể so sánh, mùi vị kém rất nhiều. Vừa rồi người trẻ tuổi kia làm nhiều bước như vậy, thật ra không phải vô dụng, cũng không phải vì khoe khoang kỹ thuật mà làm như vậy. Ví dụ như lúc rút xương, hắn rút nhanh chóng lại mạnh mẽ, có thể giảm thiểu tổn thương tối đa với sợi cá, khiến thịt cá càng hoàn chỉnh hơn. Còn phần đuôi cá, thật ra cũng vì để trong lúc chiên, cá có thể giữ được quy luật biến hình nhất định, như vậy sẽ càng đẹp mắt hơn. Còn lúc cho vào nồi lật xào, hắn không dùng đến muôi, thật ra cũng là vì giữ sự hoàn chỉnh của thịt cá, đồng thời để nó được tiếp xúc trọn vẹn với gia vị… Mỗi một bước đều rất chú trọng, thiếu một bước đều là chênh lệch như ngày và đêm, hơn nữa chúng ta còn thiếu nhiều bước như vậy, tất nhiên hương vị cũng kém rất xa!” Mới qua nửa năm, nàng phát hiện trù nghệ của vị tiểu sư đệ này lại tăng lên, khả năng khống chế kì diệu đến từng chút một, nhìn hắn nấu ăn nhưng không phải nấu ăn, mà như đang làm nghệ thuật, thiên phú này thật sự khiến người ta đố kỵ.
“Vậy còn lúc thái đồ ăn trước đó thì sao? Hắn đứng từ xa ném đồ ăn vào nồi là có ý gì?” Có người khiêm tốn hỏi.
“Đó chỉ đơn thuần là khoe khoang kỹ thuật!” Khuôn mặt Trần Dao tối sầm.
Mọi người cười ha ha.
Bạch Thanh Tuyết muốn nói, đây không phải là khoe khoang kỹ thuật, mà là lão công ta lười đi thêm mấy bước cho nên mới làm thế.
“Đã làm kỹ càng như thế, có lẽ món Hương Tiên Hồng Thiêu Ngư này ăn rất ngon?” Có người nuốt nước bọt.
“Chỉ nhìn thôi đã thèm ăn rồi, nếu có thể đích thân ăn thử một miếng… Không biết phải làm thế nào mới liên lạc được với đầu bếp trẻ tuổi trong VCR?” Cũng có người nói theo, những lão tổng như bọn họ, phần lớn đều là người thích ăn ngon.
Bạch Thanh Tuyết thầm nghĩ, đâu chỉ là ăn ngon, thật sự là ăn ngon đến nổ tung!
Vì giữ dáng người, nàng không thể không nhịn đau chia sẻ con cá này với Vũ yêu tinh. Còn lão công Lâm Bắc Phàm, chỉ có thể tự làm một con khác, sau đó tự ăn.
“Các ngươi nói xem, người trẻ tuổi trong VCR có phải Phàm Nhân không?”
Lời này vừa ra, mọi người lập tức ngạc nhiên đến ngây người.
“Không thể nào, hắn vốn là tác giả viết tiểu thuyết…”
“Viết tiểu thuyết thì không thể làm đầu bếp sao? Món ăn trong đó đều do hắn tạo ra…”
“Thật có khả năng…”
“Nhưng ta càng nghiêng về phía video là giả…”
Mọi người còn đang bàn luận, chưa kết luận được.
“Bạch tổng, bởi vì đầu bếp trẻ tuổi trong video nấu ăn quá huyền ảo, hiện tại ta vẫn không thể tin được lại có một người xuất thần nhập hóa như thế, hãy bật VCR một lần nữa! Bật chậm một chút cho mọi người nhìn kỹ xem!”
Một lão tổng đứng lên, lau nước bọt bên miệng, chững chạc đàng hoàng nói.
“Đúng đúng! Lại bật lần nữa, chiếu chậm một chút, chúng ta phải nghiêm túc kiểm tra!”
“Nếu đây thật sự là người làm, chúng ta bằng lòng bỏ tiền!”
“Nếu có thể tại chỗ làm ra món ăn này cho chúng ta thì càng tốt!”

Tiếng hô của quần chúng rất vang dội, tiếng hô nghi ngờ lại càng vang dội hơn.
Bạch Thanh Tuyết nhẹ gật đầu: “Nếu các vị lão tổng đã yêu cầu, vậy chúng ta chiếu chậm một chút, bật thêm lần nữa!”
Vì để mọi người càng nhìn rõ ràng hơn, chứng minh người thật có thể làm được như thế, Bạch Thanh Tuyết cho người chiếu chậm gấp bốn lần.
VCR sử dụng hệ thống ống kính mới nhất, mỗi một cảnh đều có thể xem HD, hình ảnh vô cùng rõ nét, lúc thấy động tác quay chậm của hắn, rõ ràng rất ăn khớp.
Nhưng chính vì rõ ràng, ngược lại đám người càng cảm thấy đói bụng hơn.
Bởi vì trong video, những phản ứng vật lý và hóa học trong quá trình chiên xào nấu nướng đều hiện ra rõ ràng trong mắt mọi người, ngay cả một giọt dầu bắn ra ngoài cũng rõ ràng như thế, mỗi một cảnh mỗi một màn đều kích thích vị giác của mọi người, cảm giác như đang ngồi bên cạnh nhìn đầu bếp nấu ăn, hương thơm bay vào mũi, tiếng nước nuốt bọt vang lên.
Lúc một kỹ thuật đạt đến đỉnh phong, nó không chỉ là kỹ thuật nữa, mà là một môn nghệ thuật.
Vị đầu bếp trẻ tuổi trong video đang chơi đùa với nghệ thuật!
Chỉ nhìn thôi đã có thể kích thích vị giác, khiến người ta vô cùng hưởng thụ.
Ngay cả Vũ Thiên Mị thường xuyên được ăn đồ ăn của Lâm Bắc Phàm cũng khẽ lẩm bẩm: “Tiểu nam nhân của ta, tối về ngươi lại làm món Hương Tiên Hồng Thiêu Ngư cho ta đi, sau đó ta cho ngươi ăn phía dưới, được không?”
Giọng nói này nũng nịu mềm mại đến nổ tung, Lâm Bắc Phàm như cảm nhận được Tiểu Bắc Phàm cũng muốn ngẩng đầu đứng thẳng.
Đúng là yêu tinh, lại quyến rũ ta!
Thật sự đáng hận.
Khoảng 15 phút sau, cuối cũng video cũng được chiếu hết, toàn bộ người phía dưới đều đói thảm.
Lại có người không nhịn được hỏi: “Bạch tổng, ngươi đã nếm món Hương Tiên Hồng Thiêu Ngư trong video rồi chứ? Hương vị thế nào?”
Ánh mắt của mọi người đồng loạt nhìn về phía Bạch Thanh Tuyết, trong mắt tràn ngập mong đợi dò hỏi.
Mặt Bạch Thanh Tuyết không đổi sắc nói: “Đúng là ta đã từng ăn món này, thật sự rất ngon, mồm miệng thơm ngát, yêu thích không nỡ buông tay. Thế nhưng, đây chỉ là món ăn bình thường nhất của đầu bếp trẻ tuổi kia, còn món phức tạp hơn tốn công phu hơn chưa được thể hiện ra, chỉ có điều sau này, chúng ta sẽ thể hiện từng món một trên phim truyền hình.”
Bạch Thanh Tuyết càng nói càng đắc ý.
Lão nương không chỉ được ăn đồ do hắn làm, còn được ăn mỗi ngày, các ngươi hâm mộ chết đi!
Mọi người sợ hãi than thở.
“Nhìn món này ăn ngon như vậy, lại chỉ là món bình thường nhất!”
“Vậy xin hỏi người trẻ tuổi trong video kia là…”
“Xin lỗi, ta không thể nói hắn là ai… Bây giờ chúng ta vào chủ đề chính đi.”
Bạch Thanh Tuyết nghiêm túc nói: “Tin tưởng trong lòng các vị đã hiểu rõ, video nấu ăn này rất chân thật, không có bất kì hiệu ứng ống kính nào. Nếu chúng ta thể hiện nguyên sắc nguyên vị của món ăn này trong phim truyền hình, sẽ đạt tới trình độ gì, lấy được thành tích thế nào, ta nghĩ có lẽ trong lòng các vị lão tổng ở đây đều hiểu rõ.”
Các vị lão tổng đều gật đầu, trong lòng rất rõ ràng.
Những người như bọn họ đã quen ăn sơn hào hải vị, đã ăn quen món ngon mỹ vị, nhưng nhìn thấy món Hương Tiên Hồng Thiêu Ngư này, bọn họ vẫn không nhịn được chảy nước miếng muốn xem thêm lần nữa, huống chi là người khác?
Chỉ cần giữ được trình độ nấu ăn này, tin tưởng sau khi bộ phim được phát sóng, chắc chắn sẽ nhanh chóng vang dội khắp cả nước!
Thậm chí nó còn có khả năng phá vỡ biên giới quốc gia, vang dội toàn thế giới!
Vừa nghĩ đến chuyện được quảng cáo trong bộ phim truyền hình thế này, sau đó cùng vang dội toàn thế giới, quảng cáo trước mặt mấy tỷ người trên toàn thế giới, đây là việc điên cuồng tới cỡ nào, đáng tự hào tới cỡ nào?
Cơ hội này hiếm có đến mức nào?
Bỏ qua cơ hội này, cả đời đau khổ!
Rất nhiều lão tổng yên lặng mở điện thoại, liên hệ với người của công ty nhanh chóng điều chuyển tài chính, chuẩn bị quyết một trận tử chiến. Ngay cả mấy đại diện của tập đoàn ngàn ức cũng xì xào thảo luận với thư ký của mình, ánh mắt rất nghiêm túc, bởi vì bọn họ lo không đủ tiền.
Hiện trường hơi ồn ào.
Thế nhưng, Bạch Thanh Tuyết lại không ngại tiếp thêm một mồi lửa: “Còn có một chuyện quên nói với mọi người, vì muốn làm tốt bộ phim truyền hình này, chúng ta đã mời tổ hợp Luyến Tuyết Ái Tửu gia nhập liên minh, bọn họ chịu trách nhiệm phối nhạc cho cả bộ phim. Còn có, vì để bộ phim truyền hình này càng đặc sắc hơn, bọn họ đồng ý chế tác năm ca khúc mới cho bộ phim truyền hình này, mỗi ca khúc đều không kém 《 Ta tin tưởng 》!”

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất