Biên soạn: Đức Uy - truyen360.com
Buổi tối hôm đó, đoàn làm phim 《 Sinh Tử Một Đường 》 có một buổi quay đêm.
Đoàn người đang khẩn trương quay phim, nơi lối vào có bảo vệ canh giữ, bỗng xuất hiện một số tiếng huyên náo.
Diệp Mộ Phàm hỏi một nhân viên ở bên cạnh, "Chuyện gì xảy ra?"
Người nhân viên thần sắc cũng có vẻ mơ hồ, trả lời, "Hình như là có fan xông vào trường quay, bị bảo vệ ngăn cản liền bắt đầu chửi bới, nên mới sinh ra cãi vã..."
Diệp Mộ Phàm bước nhanh về phía tiếng ồn ào truyền tới, kết quả, thấy được một vài gương mặt thân quen.
Sắc mặt của Diệp Mộ Phàm nhất thời trầm xuống, "Những người này không phải là fan..."
Dường như hắn vừa thấy được người của Trương lão tam...
Những người này, rõ ràng là cố ý đến gây sự!
Loại chuyện này trong ngành thường xuyên gặp như cơm bữa, việc đối thủ cạnh tranh mời người tới quấy rối, chửi bới, gây chuyện làm loạn,…cũng không phải là hiếm gặp.
Trường quay được thuê theo ngày, trễ một ngày, tổn thất không chỉ là tiền thuê phim trường! Nếu dây dưa làm lỡ việc quay phim, bỏ lỡ khoảng thời gian công chiếu tốt nhất, như vậy tổn thất không chỉ là con số nhỏ.
Công ty lớn không ai dám đắc tội, nhưng những công ty mới như bọn họ, khó tránh khỏi sẽ gặp phải tình huống như thế này.
Diệp Mộ Phàm cất bước đi qua, "Trương ca, hôm nay làm sao lại có thời gian rảnh rỗi, tới thăm loại địa phương nhỏ bé như công ty của tôi vậy? Nếu có hiểu lầm gì, chi bằng chúng ta tìm một quán nào đó, ngồi cùng nhau lai rai vài lon rồi từ từ giải quyết?"
Nếu như có thể, dùng tiền giải quyết, dĩ nhiên là biện pháp tốt nhất…
Trương lão tam lại chỉ cười lạnh một tiếng, trực tiếp mở miệng nói, "Không có gì để nói! Tụi bay, đập cho tao!"
"Ngươi...!!!" Sắc mặt Diệp Mộ Phàm đột nhiên biến đổi.
Trương lão tam nói xong liền đặt mông ngồi xuống ghế salon, "Gọi thằng oắt con Cung Húc ra đây gặp tao!"
Diệp Mộ Phàm nhìn chằm chằm hắn ta, đồng thời nói với trợ lý Đông Tử của Cung Húc ở bên cạnh, "Đi, trông chừng Cung Húc, đừng để cho cậu ấy ra đây!"
Lỡ chẳng may vai chính bị thương, bộ phim này càng không có cách nào tiếp tục quay…
Diệp Mộ Phàm còn đang muốn thương lượng với Trương lão tam, điện thoại của hắn đột nhiên vang lên, là Diệp Oản Oản gọi tới.
"Alô, Oản Oản..." Diệp Mộ Phàm đi sang một bên nghe máy.
"Alô, ca ca, hôm nay em..." Diệp Oản Oản đang muốn mở miệng, ở đầu dây của Diệp Mộ Phàm đột nhiên vang lên những tiếng động ầm ầm, vì vậy vội vàng hỏi thăm, "Bên anh có chuyện gì vậy? Tại sao lại ồn như thế?"
"Không có gì." Diệp Mộ Phàm nhìn thấy máy móc thiết bị bị lũ côn đồ kia đập phá, vội vàng đi ra xa một chút, đánh trống lảng, "Em vừa muốn nói gì với anh?"
"Có phải là có người đến gây phiền toái hay không?" Diệp Oản Oản trầm giọng hỏi.
Ngày hôm qua nàng còn đang nghĩ đến chuyện này, ai ngờ hôm nay thực sự có người ngay lập tức đến làm loạn.
"Ca, anh đừng vội, bảo tất cả nghệ sĩ đều rời đi, nhất là Cung Húc. Cậu ta tính tình nóng nảy, anh cố gắng kìm chế, đừng để cậu ấy xúc động, em sẽ tìm người tới trợ giúp nhanh thôi." Diệp Oản Oản vội vã mở miệng.
"Tìm người, em muốn tìm ai?" Diệp Mộ Phàm cau mày.
"Em tình cờ có quen được mấy vị cao thủ, anh cố gắng ổn định tình hình trước, em sẽ bảo bọn họ qua ngay."
Diệp Mộ Phàm: "Cao thủ? Oản Oản, em không biết đâu, nhóm người Trương lão tam phần lớn là thành viên đội tuyển Tán Thủ cấp tỉnh đã giải nghệ, người bình thường căn bản không dễ dàng đánh lại bọn họ! Huống chi bọn Trương lão tam còn có nhiều năm làm bảo kê trong ngành giải trí..."
"Anh à, em tự có chừng mực, tóm lại anh cứ ổn định mọi người trước đã, đừng hành động thiếu suy nghĩ!"
Diệp Oản Oản sau khi dặn dò cùng Diệp Mộ Phàm, ngay lập tức cúp điện thoại.
Hồng Hoa Tiểu Lâu, Diệp Oản Oản nói chuyện điện thoại xong, liền gọi nhóm 5 người tất cả đều tập hợp.
Diệp Oản Oản: "Có chuyện này cần các người đi xử lý một chút."
Năm người thần sắc nghiêm túc: "Ông chủ, có chuyện gì, xin cứ phân phó?!"
"Bên đoàn phim có người đến gây rối, cần phải có người sang trấn áp." Diệp Oản Oản mở miệng.
Nàng còn đang suy nghĩ xem, phái ai đi mới tốt…