Con Chó Của Tôi

Chương 3

Chương 3
Lệ Minh Xuyên không hài lòng với sự phục tùng của tôi.
Chuyện này quá bất thường.
Rõ ràng anh thường khen tôi ngoan.
Ánh mắt Lệ Minh Xuyên ngập tràn giận dữ, anh đột ngột đứng dậy rời xa tôi.
Anh nói rành rọt: "Chuyện này đến đây thôi, đừng để người khác biết."
Khi nói câu này, Lệ Minh Xuyên nhìn Nhậm Giai rất sâu.
Tôi nghĩ, anh thật sự quan tâm đến cô ta.
Hoặc có lẽ, anh cảm thấy tôi làm anh mất mặt.
Lệ Minh Xuyên giật cà vạt xuống, vẻ mặt lạnh lẽo chán ghét: "Cho cậu mười phút chuẩn bị, đi dự tiệc tối của hội đồng cổ đông với tôi."
Nhậm Giai sốt ruột dậm chân:
"Minh Xuyên, sao anh còn để hắn ở bên cạnh? Anh nên đánh hắn tàn phế, đuổi ra khỏi nhà mới đúng!"
Bước chân lên lầu của Lệ Minh Xuyên khựng lại một chút, giọng điệu không rõ vui buồn: "Đại hội cổ đông sắp tới, cô muốn cho đám già đó cơ hội loại bỏ tôi sao?"
Chúng tôi đã sớm nhận được tin, mấy lão già trong hội đồng quản trị âm mưu ngầm loại bỏ Lệ Minh Xuyên, đoạt quyền trong đại hội cổ đông.
Lúc này thay đổi nhân viên an ninh chủ chốt, quá mạo hiểm.
Mặt Nhậm Giai trắng bệch, ấp úng nói: "Không phải vậy, em..."
Lệ Minh Xuyên cắt lời cô ta: "Trần Sinh, trước khi tìm được người thay thế cậu ở nhà họ Lệ, quản tốt tâm tư của mình đi."
Tôi cụp mắt: "Vâng."
Anh đứng quay lưng về phía tôi, trên cầu thang xoắn ốc trắng muốt xa hoa.
Ngay cả bóng lưng anh, tôi cũng không dám liếc nhìn thêm một lần nào nữa.
Tiếng bước chân xa dần, Nhậm Giai lập tức thay đổi sắc mặt.
Cô ta liếc nhìn tôi với vẻ ghê tởm:
"Đồ gay chết tiệt, tôi đã sớm nhìn ra anh có ý đồ bất chính với Minh Xuyên rồi!"
"Đồ biến thái! Ghê chết đi được!"
Giọng tôi bình tĩnh, chắc chắn: "Vậy, chính là cô đã động vào đồ của tôi."
Ngôi sao được tôi giấu trong ngăn bí mật sâu nhất của tủ quần áo trong phòng ngủ, không cần nhìn cũng biết, phòng ngủ chắc chắn đã bị Nhậm Giai phá tan hoang.
Nhậm Giai đã từng chứng kiến sự tàn nhẫn của tôi.
Lúc này bị ánh mắt của tôi dọa sợ, trốn sau lưng vệ sĩ bên cạnh:
"Thì sao chứ?! Đừng tưởng anh có chút nhan sắc, đỡ đạn cho Lệ Minh Xuyên vài lần thì anh ta sẽ che chở anh, tôi mới là nữ chủ nhân tương lai của nhà họ Lệ!"
Quả nhiên.
Tôi nhìn cô ta chăm chăm, giọng điệu có thể nói là ôn hòa: "Bây giờ tôi không thể động vào cô, nhưng đợi đến khi tôi bị đuổi ra khỏi nhà họ Lệ, thì chưa chắc đâu."
Nhậm Giai run rẩy: "Anh đừng có hù dọa tôi! Có bản lĩnh thì sống sót qua đêm nay đi!"
Cô ta nhớ ra điều gì đó, đột nhiên có thêm tự tin: "Đợi đến khi anh thành miếng giẻ rách, xem Lệ Minh Xuyên có đá anh ra khỏi cửa không!"

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất