"Trên tinh cầu này có rất nhiều sắt." Trang Sinh Hiểu Mộng hài lòng ngồi xếp bằng tại chỗ làm phép.
Dưới con mắt của mọi người, một đống sắt đột nhiên hòa tan, sau đó trôi lơ lửng trên mặt đất.
Khu bình luận trên màn hình: "?"
"Đừng kinh ngạc, thực lực của đại thần cho phép."
"Cắt ghép bằng khoa học kỹ thuật hả?"
"Ít nhất lần này đại thần không lơ lửng giữa không trung nữa."
"Fan hâm mộ não tàn đừng nói chuyện hoang đường nữa!"
Trang Sinh Hiểu Mộng đang luyện chế công cụ để đào giếng, tuy rằng cô không am hiểu rèn sắt luyện thép, nhưng cô lại biết vẽ bùa luyện. Việc này tương đương với biết làm công thức.
Làm những thứ này tiêu hao rất nhiều linh lực, Trang Sinh Hiểu Mộng chỉ là vẽ bùa thôi cũng dùng hết hơn phân nửa linh lực, sau đó là thúc giục Tinh Luyện phù bắt đầu hoạt động.
Hình ảnh lại bắt đầu trở nên huyền ảo, chỉ thấy Trang Sinh Hiểu Mộng dùng chất lỏng màu đen cổ quái vẽ tranh trên vải vóc, động tác của cô thuần thục, tốc độ cực nhanh. Hình vẽ bên trên vừa cổ quái vừa thần bí, cực kỳ tinh tế, gần như không thể nhìn được rõ bằng mắt thường.
Sau đó miếng vải được vẽ hình kỳ lạ kia nhẹ nhàng bay xuống đống sắt. Miếng vải thần kỳ đó không bị hòa tan, hình vẽ bên trên tỏa ra ánh sáng nhu hòa, đường nét bên trên chạy dọc theo hình vẽ như có sinh mệnh. Tạo thành những ký hiệu lạ, sau đó bao trùm lên đống sắt.
DTV
Hình ảnh này thật sự vô cùng kỳ diệu, mang theo sức mạnh khó hiểu, dù là hình ảnh được cắt ghép hay dùng hiệu ứng đời mới nhất của Tinh Tế cũng không thể sánh bằng được. Khu bình luận trên màn hình vừa xôn xao đã yên tĩnh ngay tức khắc, tất cả mọi người đều bị hấp dẫn ánh mắt, xem như si như say.
Nhiệt độ luyện kim nóng rực, Trang Sinh Hiểu Mộng dựa theo ấn tượng bỏ thêm chút vật chất khác, sau đó thở hổn hển lui sang một bên, thao tác hồi nãy gần như tiêu hao hết tất cả linh lực của cô. Nhưng cũng vì vậy mà cô biết được phần nào độ nhiều ít linh lực bây giờ của mình.
Cô có thể tiến thêm được một bước trong quá trình tu luyện, khôi phục lại tu vi trước khi quay trở lại xã hội văn minh Tinh Tế. Đến lúc đó cho dù không có thân phận, không có việc làm cũng không lo c.h.ế.t đói.
Đống sắt dần thành hình dưới tác dụng của Tinh Luyện phù, đã thoáng nhìn thấy hình dạng của nó. Dưới ánh mắt mong chờ của khán giả, ánh sáng xung quanh dần rút đi, hình dạng đồ vật được phơi bày. Đó là một mũi khoan kim loại lớn, hình dạng hoàn hảo, cứng cáp, bên ngoài đẹp và sáng bóng loáng. Thứ đồ chơi này căn bản không thể tạo ra chỉ dựa vào một người trong hoàn cảnh nguyên thủy được. Nói thật thì Trang Sinh Hiểu Mộng cũng chưa từng đào giếng, trong ấn tượng của cô, hình như đào giếng cần phải có mũi khoan. Dù sao đào giếng chủ yếu là để dễ lấy nữa, để bảo vệ tam quan của dân bản xứ Tinh Tế như Sở Tầm, thứ hai là nhân tiện tìm hiểu một chút tình huống linh lực của mình, còn quá trình đào giếng lại không quan trọng lắm.
Khán giả tò mò hỏi: "Đây là cái gì?"
"Hình như là hình nón.”
"Sao lại làm hình nón?"
"Hỏi tổ chương trình, là bọn họ chuẩn bị."
"Hả, cái quái gì thế này?"
"Ta còn tưởng đồ vật làm ra lợi hại thế nào."
Hạ Trường Minh thở phào một hơi, vừa rồi hắn không dám bỏ lỡ dù chỉ một giây, vừa tra tư liệu sách cổ vừa ghi hình, chỉ sợ bỏ qua di vật cổ có giá trị gì.
Sau khi Trang Sinh Hiểu Mộng làm xong mũi khoan cũng không lập tức đưa vào sử dụng, mà lại lựa chọn ngồi xếp bằng tĩnh tọa tại chỗ. Lần này linh khí tiêu hao một lúc quá nhiều nên thân thể này có phần không chịu nổi.
Vẫn còn quá yếu đuối, phải tăng cường độ rèn luyện.
"Cô ta đang làm gì vậy?" Bọn họ thật sự không hiểu hành động của Trang Sinh Hiểu Mộng.
Người hâm mộ theo lâu kiêu ngạo nói: "Là cách nghỉ ngơi đặc biệt của chị gái."
Khán giả hay nhìn thấy đại thần ngồi tư thế này, mà vừa ngồi đã hết nửa ngày, nghị lực kinh người.