Công Tử Biệt Tú

Chương 123: Đề nghị của Lâm Tú (2)

Chương 123: Đề nghị của Lâm Tú (2)
Nếu như là người khác, vì linh sủng của Quý phi, có lẽ hắn sẽ thật sự chiêu mộ người này vào cung.
Nhưng người này là vị hôn phu của Triệu Linh Quân, đừng nói là một linh sủng, cho dù là cộng thêm toàn bộ phi tử hậu cung của hắn, đối với quốc gia mà nói, tầm quan trọng cũng không bằng một thiên kiêu của Triệu gia.
Quý phi có chút thất vọng, nhưng vẫn là từ bỏ ý niệm này, hỏi Lâm Tú: “Chỉ cần Niếp Niếp ăn mấy thứ này, nó sẽ không sinh bệnh nữa sao?”
Lâm Tú lắc lắc đầu, nói: “Hồi Quý phi nương nương, bệnh của linh sủng, thức ăn chỉ là một nguyên nhân, nguyên nhân chân chính, lần trước thần đã nói qua với nương nương rồi.”
Quý phi nói: “Nhưng mà về sau bản cung thường xuyên đưa nó ra cung cũng không có tác dụng gì, ngược lại bệnh tình của nó lại càng thêm nghiêm trọng.”
Lâm Tú nghĩ nghĩ, nói với Quý phi nương nương: “Có lẽ, là vì Quý phi nương nương mới là chủ nhân của linh sủng, nếu như Quý phi nương nương tự mình đưa nó ra cung, tình huống sẽ không giống như thế nữa, đương nhiên điều này cũng chỉ là thần đoán…”
Sau khi trải qua nhiều chuyện như thế, về phương diện bệnh của linh sủng, Quý phi nương nương đối với Lâm Tú đã là rất tin tưởng không hề có nghi ngờ gì, nhưng một tên hoạn quan ở phía sau Hạ Hoàng nhướng mày, mở miệng quở trách: “Hỗn xược, Quý phi nương nương là thiên kim chi khu, vạn nhất xảy ra chuyện gì, ai gánh vác nổi trách nhiệm?”
Lâm Tú lập tức ôm quyền nói: “Là thần suy xét không chu toàn, nhất thời lỡ lời, xin bệ hạ và nương nương thứ tội.”
“Ngươi chỉ là ăn ngay nói thật, có tội gì.” Quý phi nương nương phất ống tay áo, nhìn về phía Hạ Hoàng, nói: “Ta muốn xuất cung!”
Hạ Hoàng biết ý nghĩa của sủng thú này với nàng, trên mặt hiện ra vẻ bất đắc dĩ, cuối cùng nói: “Chu Cẩm, ngươi tự mình dẫn theo nhân thủ, bảo vệ Quý phi nương nương, nhưng mà phải nhớ hành sự khiêm tốn một chút, nếu như Quý phi xuất cung bị những lão ngoan cố đó biết, lại không thiếu được cáo trạng ở trước mặt trẫm…”
Chu Cẩm cung kính khim người, nói: “Tuân chỉ.”
Bởi vì chuyện này cũng là vì trị bệnh cho linh sủng, cho nên Quý phi cải trang xuất cung, Lâm Tú cũng phải đi theo bên người, có điều, hắn cũng không cùng xuất phát với bọn họ, mà nói với Quý phi nương nương: “Nương nương, thần còn phải hồi phủ chuẩn bị một vài thứ, nửa canh giờ sau, thần ở Trích Nguyệt Lâu chờ nương nương…”
Trích Nguyệt Lâu cách hoàng cung cũng không xa, sau khi xuất cung, đi vài bước là đến.
Quý phi gật đầu nói: “Ngươi đi đi, bản cung cũng cần thay quần áo.”
Một lát sau, Lâm Tú rời khỏi hoàng cung, hắn không hề đi đường chính, đi quanh một vài con ngõ nhỏ khoảng một khắc, rồi mới đi vào Lâm phủ từ cửa sau.
Cửa chính Lâm phủ, Đại Hoàng đang theo dõi, đột nhiên nó giật mình, từ trên mặt đất đứng lên, rồi nhanh chóng chạy vào trong phủ.
Lâm Tú nhìn nó, truyền âm nói: “Bọn họ vẫn còn đang ở đó sao?”
“Uông uông…”
Đại Hoàng ngẩng đầu kêu hai tiếng.
Không bao lâu sau, một bóng người từ Lâm phủ đi ra, lầu hai ở trà lâu đối diện, một nam tử giật mình, kích động nói: “Ra ngoài, cuối cùng hắn cũng ra ngoài rồi, nhanh đi bẩm báo công tử!”
Phủ Vĩnh Bình hầu, từ trong miệng hạ nhân biết được Lâm Tú đã ra ngoài, trong lòng Dương Tuyên mừng rỡ.
Ngày đó sau tiệc tối của Tiết phủ, hắn đã đề ra một kế hoạch nhằm vào Lâm Tú, một kế hoạch hoàn mỹ không sứt mẻ, một khi thành công, cho dù là Triệu gia cũng không thể nào khiến hắn thoát thân.
Mọi chuyện đã chuẩn bị, chỉ chờ Lâm Tú vào cuộc.
Nhưng mà vừa đợi thì chính là bảy ngày.
Bảy ngày đó, Lâm Tú đáng chết này, biết bảy ngày này hắn sống như thế nào không?
Bảy ngày, tám mươi tư canh giờ, sáu trăm bảy mươi hai khắc, không có lúc nào hắn không nhớ đến kế hoạch đó, đến ngay cả nằm mơ cũng là bộ dáng Lâm Tú không thể xoay người.
Vốn dĩ hắn cũng không hận Lâm Tú như thế, nhưng mà người này thật sự quá kiêu ngạo.
Đúng vậy, sự kiêu ngạo của người này khiến cho hắn không thể nhịn được nữa.
Cái gì gọi là “Ta chính là thích nhìn dáng vẻ ngươi ghét ta nhưng lại không thể làm gì được ta”, cái này đối với một đại công tử phủ Nhất đẳng hầu mà nói, quả thực là vô cùng nhục nhã!
Hiện nay Đại Hạ có ba vị Nhất đằng hầu, Triệu gia là mới thăng, nội tình không đủ, quyền thế một nhà khác, so với Dương gia thì cũng có chỗ không bằng.
Mà phụ thân hắn, nhất đẳng Vĩnh Bình hầu, tráng niên chính trực, tiền đồ vô hạn, không có gì bất ngờ xảy ra, trong tương lai hai mươi năm sau, thậm chí trong vòng mười năm, còn có khả năng được phong Công.
Bởi vậy, Dương gia hiện nay, tuy vẫn còn là Hầu Tước, nhưng mà đến ngay cả công tử đích truyền của phủ Tam đẳng công cũng là khách khách khí khí với hắn.
Một con trai của Tam đẳng bá nho nhỏ, thế mà cũng dám nhục nhã hắn như thế, đây là nguyên nhân quan trọng nhất Dương Tuyên ra tay với Lâm Tú.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất