Công Tử Biệt Tú

Chương 129: Bản cung rất thích hắn. (2)

Chương 129: Bản cung rất thích hắn. (2)
Chu Cẩm nhướng mày, lúc này, Lâm Tú chủ động đứng ra, nói: “Một người làm một người chịu, không liên quan đến người khác, ta đi với các ngươi.”
Bộ khoái kia ngược lại cũng không kiên trì, dù sao, lần này mệnh lệnh bọn họ nhận được, chính là dẫn Lâm Tú đi, hắn cũng không muốn phiền toái, phất phất tay, nói: “Dẫn đi!”
Vì thế, trong ánh mắt lo lắng của mọi người ở Lê Hoa Uyển, Lâm Tú bị bộ khoái Đông Thành dẫn đi.
Một lát sau, hoàng cung.
Hạ Hoàng nhíu mày, hỏi: “Có án mạng, sao lại trùng hợp như thế?”
Chu Cẩm lắc đầu nói: “Hồi bệ hạ, không phải là trùng hợp, là có mưu tính từ trước, người đó vốn dĩ sẽ không chết, là người ở bên người hắn ta khi đỡ hắn ta dậy đã lấy chân khí làm vỡ nát tâm mạch của người này.”
Trên mặt Hạ Hoàng lộ ra vẻ mặt hứng thú, nói: “Nói cách khác, là có người cố ý hãm hại Lâm Tú?”
Chu Cẩm nói: “Đúng vậy, hơn nữa việc này hẳn là có nha môn Đông Thành tham dự, nếu không, những bộ khoái này cũng không đến nhanh như vậy.”
Hạ Hoàng cười cười, nói: “Là Vĩnh Bình hầu, không, Vĩnh Bình hầu không ngu xuẩn như thế, hắn sẽ không làm ra loại chuyện này.”
Chu Cẩm nói: “Lão nô đã để cho Mật Trinh ti đi điều tra rồi, hẳn là rất nhanh sẽ có kết quả.”
Hạ Hoàng gật gật đầu, hỏi: “Quý phi không sao chứ?”
Chu Cẩm lắc lắc đầu, nói: “Nương nương không sao, chỉ là có chút tức giận, bây giờ đã về cung rồi, người còn bảo lão nô chuyển cáo với bệ hạ, để bệ hạ nhất định trả lại trong sạch cho Lâm Tú.”
“Trong sạch” Hạ Hoàng mỉm cười, nói: “Chưa chắc hắn đã là trong sạch.”
Chu Cẩm ngẩn người, tiếp đó nói: “Ý của bệ hạ là…”
Hạ Hoàng nói: “Sớm không hãm hại, muộn không hãm hại, lại cố tình hãm hại vào lúc Quý phi xuất cung, ngươi không cảm thấy, hắn đề nghị Quý phi xuất cung, vốn dĩ là có điều kỳ quái sao?”
Chu Cẩm nghĩ nghĩ, nói: “Nhưng nương nương dẫn theo linh sủng xuất cung, bệnh tình của linh sủng kia, đúng là giảm đi rất nhiều, nương nương cũng rất vui…”
“Đây là chỗ cao minh của hắn.” Biểu cảm trên mặt Hạ Hoàng càng ngày càng thú vị, nói: “Ngươi có còn nhớ, có một lần Trẫm triệu hắn chế băng, hắn đến muộn một nửa canh giờ không?”
Chu Cẩm gật gật đầu, nói: “Nhớ, lần đó hắn cũng là bị người khác hãm hại, bị bắt vào đại lao nha môn Đông Thành, còn là Tiểu Lý Tử tự mình đưa hắn ra khỏi nhà lao.”
Hạ Hoàng lắc lắc đầu, nói: “Không phải là bị bắt vào, là tự hắn đi vào, hắn biết Trẫm sẽ triệu hắn tiến cung, chỉ cần nói ra việc này, nha môn nào dám bắt hắn, hắn đã dự liệu được mình sẽ đi ra, nên mới không sợ hãi, có điều, thời điểm đó, hắn cũng không nhân cơ hội cáo trạng với Trẫm, ngược lại có chút nằm ngoài dự đoán của Trẫm, điều này nói rõ hắn biết tiến biết lùi, điểm này, ở người trẻ tuổi rất khó có được.”
Chu Cẩm trừng to mắt, lẩm bẩm nói: “Lẽ nào lần này, cũng là hắn…”
Hạ Hoàng cười cười, nói: “Nếu như không có lần trước, có lẽ lần này Trẫm sẽ nghĩ là trùng hợp, tiểu tử này nhìn có vẻ thành thật, nhưng thật ra lòng rất đen tối, lần này thế mà lại có thể tính kế lên người Trẫm và Quý phi…”
Chu Cẩm cả giận nói: “Lớn mật, quả thật là to gan lớn mật, bệ hạ nhất định phải nghiêm trị hắn, quyết không được dung túng cho hắn!”
Hắn vừa mới dứt lời, trên mông đã bị đá một cước, thân thể mất cân bằng, quỳ rạp xuống đất.
Quý phi nương nương đứng ở phía sau hắn, mắt phượng hung hãn, chỉ vào mũi hắn, mắng: “Cẩu nô tài, vừa rồi bản cung bảo ngươi nói với bệ hạ như thế sao, bản cung bảo ngươi nói với bệ hạ trả lại trong sạch cho Lâm Tú, vừa rồi ngươi đang nói cái gì!”
Chu Cẩm vội vàng thay đổi phương hướng qùy, vẻ mặt đau khổ nói: “Nương nương thứ tội, thật sự là Lâm Tú này quá lớn mật, thế mà lại dám tính kế nương nương và bệ hạ, lão nô nhất thời tức giận…”
“Tính kế, tính kế cái gì!” Quý phi tức giận, ngay cả dáng vẻ cũng không quan tâm nữa, tức giận nói: “Những người các ngươi, cả ngày tính kế tới tính kế lui, nhìn thấy tâm của ai cũng bẩn, đứa trẻ kia rất có tâm, mấy lần chữa bệnh cho Niếp Niếp, còn tốn hết tâm tư khiến cho bản cung vui, khắp nơi đều suy nghĩ cho bản cung, hôm nay hắn bị người khác hãm hại, các ngươi còn hoài nghi hắn…”
Vẻ mặt Hạ Hoàng có chút xấu hổ, Quý phi này vừa mắng, đúng là ngay cả hắn cũng cùng mắng.
Sau khi không nhịn được đạp Chu Cẩm một cước, Quý phi lại nhìn về phía Hạ Hoàng, nói: “Bệ hạ, bản cung rất thích hắn, người nhất định không được để cho hắn chịu tủi thân và uất ức!”
Hạ Hoàng bất đắc dĩ nói: “Được được được, Chu Cẩm, ngươi lập tức đi nha môn Đông Thành, cứu Lâm Tú ra, rồi triệt để điều tra rõ chuyện này cho Trẫm, dám vô lễ với Quý phi nương nương, không cần biết sau lưng hắn là ai sai sử, một người cũng không buông tha!”
Chu Cẩm lập tức khom người: “Tuân chỉ.”

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất