Công Tử Biệt Tú

Chương 137: Còn có người khác?

Chương 137: Còn có người khác?
Tuy công chúa Minh Hà có thân phận địa vị rất cao, nhưng mà nàng là công chúa, bên người ngoại trừ một tiểu cung nữ, thật ra cũng không có thế lực nào khác để điều động, trả thù của nàng nhiều nhất cũng chỉ là chủ động đánh hắn một trận, đánh không lại nàng, Lâm Tú còn có thể chạy.
Trên đường từ hoàng cung về nhà, có một đám người đi qua trước mặt Lâm Tú.
Dương Tuyên đội gông xiềng và xích chân, cúi đầu, bị một đám người áp giải, nhìn phương hướng bọn họ đi, có lẽ là Thanh Lại ti, phạm vi phụ trách của Thanh Lại ti là những vụ án quan trọng trong Vương Đô, khi con cháu của các quyền quý phạm tội, bình thường sẽ giao cho Thanh Lại ti xử lý.
Dường như cảm nhận được cái gì đó, Dương Tuyên dừng bước chân lại, đối mắt nhìn vào một bóng người cách đó không xa.
Một khắc đó ánh mắt hai người giao nhau, Lâm Tú nở nụ cười sáng lạn với Dương Tuyên, nói: “Thật trùng hợp, lại gặp mặt rồi…”
Hôm nay, Thanh Lại ti giam một vị phạm nhân quan trọng.
Đại công tử phủ Vĩnh Bình hầu, Dương Tuyên.
Vĩnh Bình hầu ở Vương Đô là quyền quý trong quyền quý, xếp hàng luôn đứng đầu, thế lực đã không yếu hơn một Quốc Công nào đó đang xuống dốc, là đại công tử Hầu phủ, người thừa kế tước vị Vĩnh Bình hầu, Dương Tuyên ở trong Vương Đô, thật ra có thể muốn làm gì thì làm.
Đừng nói là vi phạm luật pháp, cho dù là hắn giết người trước mặt nhiều người, quan sai Thanh Lại ti cũng không dám nhìn nhiều thêm một chút.
Trước đây, Tần Thông cũng dính vào một vụ án mạng, phụ thân của hắn chính là Nhất đẳng bá, Lang trung đại nhân cũng phải nhường hắn ba phần, nhưng mà hôm nay, vị đại công tử phủ Nhất đẳng hầu này, vừa mới đưa đến Thanh Lại ti đã bị nhốt thẳng vào thiên lao.
Phải biết rằng, phạm nhân nhốt ở thiên lao, cơ bản đều là bắt đầu từ lưu đày, đại đa số đều là tử hình.
Đại công tử phủ Nhất đẳng hầu đương triều bị nhốt vào nơi như thế, thật sự là không thể tưởng tượng được.
Càng làm cho người khác khó tưởng tượng hơn là, phủ Vĩnh Bình hầu thế mà không có một chút hành động nào với chuyện này, giống như là cam chịu vậy, tóm lại hôm nay khắp nơi ở Thanh Lại ti đều lộ ra vẻ cổ quái, đám quan viên nha dịch cũng không dám hỏi nhiều, vẫn là giống như bình thường, yên lặng làm việc.
Khi Lâm Tú đi vào Thanh Lại ti, Dương Tuyên đã bị nhốt lại.
Trong kho công văn, Từ văn thư đang soạn hồ sơ vụ án, hắn vừa cắn đầu bút, vừa nói: “Không biết rốt cuộc Dương công tử Dương Tuyên này đắc tội thần tiên nào, tội của hắn bị liệt vào cơ mật, bị phán lưu đày ba nghìn dặm, ngày mai bắt đầu khởi hành…”
Dương Tuyên sẽ không có khả năng bị phán tội chết, điểm này, Lâm Tú đã sớm có dự đoán.
Tuy trên danh nghĩa Đại Hạ là quân quyền tối cao, nhưng mà quyền lực của nhóm quyền quý cũng không thể khinh thường, đổi thành một Nhị đẳng bá Tam đẳng bá khác, hành vi của Dương Tuyên đủ để xét nhà diệt tộc, nhưng căn bản không lay động được phủ Vĩnh Bình hầu.
Nhất đẳng hầu đã là quyền quý trong quyền quý, ngay cả Hoàng Đế, cũng không thể nói động là động.
Đây cũng chính là một trong những nguyên nhân chính khiến cho con cháu quyền quý của Vương Đô có rất nhiều người vô pháp vô thiên, coi như không có pháp luật.
Nơi này cũng không phải là Hoa Hạ cổ đại, bởi vì tồn tại năng lực dị thuật, năng lực cá nhân có thể phóng lớn vô hạn, dị thuật sư cấp cao chỉ cần một người cũng có thể địch lại được một mũi quân đội, mà sở dĩ những gia tộc quyền quý này có thể vững như Thái Sơn, thứ dựa vào không chỉ có quân ân, mà còn có thực lực của bọn họ.
Triệu gia từ Tam đẳng bá đến Nhất đẳng hầu, chỉ trong thời gian mười mấy năm, thực hiện một bước nhảy vọt năm tước vị, chính là vì tiềm lực của hai nữ nhi, cũng là vì thực lực trong tương lai của các nàng.
Tạm thời không nói đến tước Bá, ở Đại Hạ, tước vị đạt đến tước Hầu, tước Công, có nhà nào không phải là có nội tình và thực lực hùng hậu, nhà Công Hầu đỉnh cấp nhất, ngay cả Hoàng Đế cũng phải kiêng kị.
Nói đến cùng, đây cũng là một thế giới thực lực đứng đầu.
Đại Hạ, là một Đại Hạ của quyền quý.
Mà hoàng gia, chính là quyền quý lớn nhất Đại Hạ.
Dương Tuyên có thể được miễn tội chết, nhưng đối với hắn mà nói, lưu đày cũng chính là tốt hơn một chút so với chết mà thôi.
Lâm Tú đi đến nhà giam giam trọng phạm, cười nói với lao đầu: “Lão Tiền, ta muốn đi thăm phạm nhân.”
Trải qua một đoạn thời gian kinh doanh, bây giờ có thể nói Lâm Tú chính là con người giao tiếp của Thanh Lại ti, nhân duyên chính là độc nhất, lao đầu nghe xong, không nói hai lời, mở cửa nhà lao, nói với Lâm Tú: “Lâm đại nhân đi đi, có điều để ý thời gian một chút, đừng quá lâu…”
Lâm Tú cười cười, nói: “Biết rồi, ta sẽ không làm ngươi khó xử.”

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất