Công Tử Biệt Tú

Chương 136: Minh Hà khiêu khích, Lâm Tú phản đòn (2)

Chương 136: Minh Hà khiêu khích, Lâm Tú phản đòn (2)
Công chúa Minh Hà nói: “Đừng tưởng rằng ta không nghe thấy, ngươi vừa mới ở cung Trường Xuân khen Quý phi nương nương như thế nào!”
Lâm Tú nghi hoặc nói: “Ta có nói sai sao?”
Nhất thời công chúa Minh Hà không biết nói gì, liên quan đến những lời Lâm Tú khen Quý phi, nàng đúng là không có cách nào phản bác.
Cái gì mà thiên tư quốc sắc, xinh đẹp vô song, những thứ này cũng không khoa trương, Quý phi nương nương được công nhận là đệ nhất mỹ nhân ở hậu cung, bất luận là dáng người hay là vẻ ngoài, đều không phải là thứ mà các cung phi khác có thể so sánh.
Nhưng mà hắn cố tình nói Quý phi nương nương và nàng đứng chung một chỗ, giống như là tỷ muội vậy, Quý phi nương nương đã ba mươi hai tuổi, nàng mới mười sáu, hắn đây là khen Quý phi nương nương trẻ tuổi, hay là đang nói nàng già đây?
Hai tay nàng chống nạnh, cả giận: “Ngươi dựa vào cái gì nói Quý phi nương nương và ta đứng chung một chỗ giống như tỷ muội, ngươi có ý gì!”
Lâm Tú nói: “Ta chỉ là có sao nói thế nói lời thật lòng, lẽ nào công chúa không phát hiện ra, thật ra lông mày cùng với mắt của người và Quý phi nương nương có chút giống nhau sao?”
Nói lời thừa, đương nhiên vẻ ngoài của công chúa Minh Hà và Quý phi nương nương có chút giống nhau rồi, nhưng đó là bởi vì, Quý phi nương nương và phụ hoàng là biểu huynh muội, nếu tính ra thì Quý phi nương nương là biểu cô cô của nàng, trong người các nàng cùng chảy một phần dòng máu giống nhau, vẻ ngoài giống nhau cũng là chuyện rất bình thường.
Nhưng rõ ràng nàng lớn hơn mình nhiều như thế, sao có thể giống như tỷ tỷ của mình chứ?
Lâm Tú chỉ có thể giải thích nói: “Cái này chỉ là cảm nhận trực quan của ta, Quý phi nương nương và công chúa đứng cùng một chỗ, đúng là giống như muội muội của công chúa, có thể công chúa không đồng ý với cảm nhận của ta, dù sao mỗi người có cách nhìn khác nhau cũng là rất bình thường, ta vẫn còn có việc nên đi trước, tạm biệt công chúa…”
Công chúa Minh Hà sửng sốt đứng tại chỗ.
Muội muội?
Từ tỷ muội này, đã đủ làm cho nàng tức giận, làm rộn nửa ngày, Quý phi nương nương nàng mới là muội muội?
Tên vô liêm sỉ kia, mắt hắn mù sao!
Quý phi nương nương cao hơn mình một cái đầu, bộ ngực no đủ hơn mình, mông cũng lớn hơn mình, nào giống muội muội của mình ở chỗ nào, giống ở chỗ nào!
Lâm Tú đáng chết, hôm nay nếu như không trị thật tốt cái mắt của hắn, nàng sẽ không mang họ Lý!
Nhưng mà, lúc nàng hồi phục lại tinh thần, đã không nhìn thấy Lâm Tú đâu nữa.
“A!”
Trên con đường trong cung dài dằng dặc, chỉ còn lại một bóng người áo đỏ đang phát điên, hoạn quan và cung nữ đi qua nhìn thấy công chúa Minh Hà phát điên, đều kinh hoảng tránh né…
Sau khi phát tiết một hồi, công chúa Minh Hà dần dần tỉnh táo lại.
Vừa rồi những lời Lâm Tú nói với Quý phi nương nương ở trong cung Trường Xuân, nàng đều nghe thấy hết.
Ngoài trừ nịnh hót khen Quý phi nương nương ra, nàng còn biết một chuyện khác.
Tuy nàng không thích Lâm Tú, nhưng nàng không thể không thừa nhận, tên này đúng là có chỗ hơn người.
Một con trai Tam đẳng bá nho nhỏ cũng dám tính kế phủ Nhất đẳng hầu, thậm chí còn tính kế cả phụ hoàng và Quý phi nương nương, hơn nữa còn tính kế thành công rồi. Người có lá gan to như thế ở Vương Đô, sợ rằng cũng chỉ có một mình hắn.
Nhưng mà thế mà hắn lại dám ám chỉ nàng, món nợ này ghi lại cho hắn trước, ngày sau nhất định sẽ trả lại.
. . .
Lâm Tú đi ra khỏi hoàng cung, tâm tình rất sáng láng.
Hắn sờ lương tâm nói, hắn chưa từng đắc tội với công chúa Minh Hà.
Nhưng mà mỗi lần hai người vừa gặp mặt, nàng đã nói năng lỗ mãng với Lâm Tú, không phải hạ thấp hắn thì là mắng hắn, một lần hai lần cũng thôi đi, lần nào cũng như thế thì ai có thể chịu được?
Trước kia ngược lại không phải không thể nhịn, dù sao tình thế mạnh hơn con người, người ta là công chúa, mình không thân phận không địa vị, nên sợ vẫn phải sợ, nên Lâm Tú cũng chỉ là đáp trả lại một hai câu, không dám làm quá rõ ràng.
Nhưng mà bây giờ đã khác.
Hắn có núi lớn Quý phi nương nương làm chỗ dựa, dựa vào cái gì mà phải tiếp tục nhịn nàng?
Làm người phải có cốt khí, nếu như vẫn luôn bị nàng bắt nạt như thế, tức giận mà không dám nói, vậy thì ngày sau nhất định sẽ không có thành tựu quá lớn, về phần có đắc tội công chúa Minh Hà hay không, cái này quan trọng sao?
Cho dù Lâm Tú không làm cái gì, nàng cũng luôn chủ động bới lông tìm vết, không ngừng châm chọc khiêu khích, một khi đã như thế, vậy thì vì sao hắn không để cho mình thoải mái một chút.
Đương nhiên, điểm quan trọng nhất là, công chúa Minh Hà khác với Dương Tuyên.
Dương Tuyên là con trai Vĩnh Bình hầu, phủ Vĩnh Bình hầu quyền thế ngập trời, hắn có vô số thủ đoạn có thể đối phó Lâm Tú.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất