Công Tử Biệt Tú

Chương 149: Vị hôn thê của ngươi biết được thì có tức giận không? (3)

Chương 149: Vị hôn thê của ngươi biết được thì có tức giận không? (3)
Lâm Tú thở dài, nói: “Ài, đáng tiếc ta đã có vị hôn thê...”
Một tiếng thở dài của hắn ẩn chứa quá nhiều thứ, tình cảm, tiếc nuối, không cam lòng, cùng với vô hạn phiền muộn, tuy không trực tiếp trả lời, nhưng đã cho Tiết Ngưng Nhi một đáp án khẳng định.
Tiết Ngưng Nhi biết được tâm ý của Lâm Tú, trong lòng vô cùng vui vẻ, mở miệng hỏi: “Ngươi đã có vị hôn thê, vì sao còn dám khiêu chiến Vương Uy, đi lại gần với ta như vậy, vị hôn thê của ngươi mà biết sẽ không tức giận chứ?"
Trích Nguyệt Lâu
Lâm Tú và Lý Bách Chương đang uống trà, Tiền chưởng quầy nói hôm nay có loại trà mới thượng hạng, tặng miễn phí mấy hộp cho Lâm Tú.
Sau khi phát hiện tửu lượng của Lý Bách Chương còn tốt hơn so với mình, Lâm Tú đã từ bỏ tâm tư chuốc say hắn ta rồi lấy năng lực, cho nên dứt khoát ngay cả rượu cũng không uống, uống trà rất tốt.
Hai ngày nay hắn tiếp xúc với trà không ít.
Kỹ năng trà đạo của Tiết Ngưng Nhi đã đạt đến mức tuyệt hảo, nếu không phải đạo hạnh của Lâm Tú cao hơn, đổi lại những tấm chiếu mới không có bao nhiêu kinh nghiệm cuộc sống, e rằng đã xem nàng ta là muội muội tri kỷ từ lâu.
Lý Bách Chương nhấp một ngụm trà, cảm khái nói: “Gần đây, quan hệ giữa Lâm huynh và Ngưng Nhi cô nương tiến triển thần tốc, đêm hôm đó tuy ta không đến Tiết phủ nhưng cũng nhìn thấy màn pháo hoa kinh diễm kia, sau này mới biết đó là lễ vật Lâm huynh chuẩn bị cho Ngưng Nhi cô nương, không thể không nói, Lâm huynh, cao minh, thật sự cao minh!”
Lâm Tú cười hỏi: “Lý huynh nói gì vậy.”
Lý Bách Chương nói: “Minh nguyệt châu quý trọng, nguyên tinh cao giai hiếm có, nhưng có người thiếu nữ nào có thể từ chối pháo hoa rực rỡ xinh đẹp đâu, đối với việc nghiên cứu tâm tư của nữ tử, e rằng Lâm huynh đã sớm đến đỉnh cao, mấy kẻ theo đuổi Ngưng Nhi cô nương kia, trong mắt ngươi, sợ rằng chẳng khác gì hài tử ba tuổi.”
Lâm Tú cười mà không nói, nếu có ai đó có thể so sánh với hắn về phương diện này, nhất định là họ Lý không thể nghi ngờ.
Lý Bách Chương lại cảm khái nói: “Ngưng Nhi cô nương coi ngươi là con mồi, nhưng lại không biết nàng ta mới là con mồi của ngươi, nàng ta tự cho rằng thủ đoạn lợi hại, nhưng so với ngươi, vẫn chênh lệch như trời với đất.”
Đột nhiên, Lý Bách Chương chuyển chủ đề, lại hỏi: “Có điều chắc Lâm huynh không thật sự muốn xảy ra gì đó với Ngưng Nhi cô nương đấy chứ, là bằng hữu ta phải nhắc nhở ngươi một câu, nàng ta là hòn ngọc quý trong lòng bàn tay phủ Tiết quốc công, cuối cùng một khi gây ra chuyện không thể thu dọn, Lâm huynh sẽ nguy hiểm đấy.”
Lâm Tú gật đầu nói: “Yên tâm, ta tự có chừng mực.”
Hắn vốn không phải vì chơi đùa tình cảm và cơ thể của Tiết Ngưng Nhi, ngay từ đầu chỉ muốn năng lực của nàng ta.
Sau khi lấy được năng lực của nàng ta, Lâm Tú sẽ hoàn toàn cắt đứt quan hệ với nàng ta.
Chuyện này nghe qua hơi tồi tệ một chút, thực tế cũng rất tồi, nhưng ai bảo Tiết Ngưng Nhi muốn tồi với hắn trước, hắn chẳng qua chỉ lấy đạo của người trả lại cho người thôi.
Cuộc chiến giữa Hải Vương và trà xanh, ai thua ai thắng, phải xem đẳng cấp của ai cao hơn.
Kỹ năng không bằng người, sẵn sàng đánh cuộc chấp nhận chịu thua.
Tạm thời không nghĩ đến Tiết Ngưng Nhi, Lâm Tú lại lần nữa dời lực chú ý lên người Lý Bách Chương.
Bây giờ nguyên lực của hắn đã thức tỉnh lần hai, tu vi là Hoàng giai thượng cảnh, tuy vẫn là tấm chiếu mới sức chiến đấu năm mảnh vụn, nhưng vẫn phải nhanh chóng lấy được lực lượng lôi đình của Lý Bách Chương, loại năng lực này còn có thể xếp hạng cao hơn cả dị thuật băng trên bảng dị thuật.
Dù sao thì băng hữu hình, sấm sét vô hình, xét về sức mạnh bộc phát đơn thể vẫn là sấm sét mạnh hơn một chút.
Lâm Tú nhìn chén trà đã thấy đáy, nói: “Uống trà không có mùi vị, tửu lượng ta không chịu nổi, Lý huynh không cần nhân nhượng ta, tiểu nhị, đổi rượu cho Lý huynh!”
Không cho Lý Bách Chương từ chối, Lâm Tú rất nhanh bảo tiểu nhị dâng một bình rượu lên, đồng thời rót đầy ly rượu, Lý Bách Chương chỉ đành cầm ly rượu làm như vô ý nói: “Mấy ngày trước, Vương Đô xảy ra chuyện lớn, không biết Lâm huynh có biết hay không.”
Lâm Tú nhướng mày hỏi: “Chuyện gì?”
Lý Bách Chương nói: “Dương Tuyên nhi tử Vĩnh Bình hầu, không biết phạm sai lầm lớn gì vậy mà bị lưu đày ra khỏi kinh, đường đường là nhi tử của Nhất đẳng hầu lại rơi vào kết cục như vậy, trước đây chưa từng xảy ra, Lâm huynh có biết chuyện này không.”
Lâm Tú lắc đầu, nói: “Không biết, ta cũng chỉ gặp Dương Tuyên một lần vào yến hội sinh thần của Ngưng Nhi cô nương thôi, không thân với hắn ta lắm...”
Vụ án này được Mật Trinh ti ra lệnh bảo mật nghiêm ngặt, không mấy ai biết nội tình bên trong.
Vì kéo dài thời gian, Lâm Tú và Lý Bách Chương tán gẫu việc nhà, hắn cười nói: “Lý huynh hiểu biết tất cả về ta, ta lại chỉ biết tên của Lý huynh, không biết Lý huynh ở đâu, nếu ngày nào đó uống say, ta cũng tiện đưa ngươi về.”

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất