Công Tử Biệt Tú

Chương 153: Sức mạnh sấm sét (3)

Chương 153: Sức mạnh sấm sét (3)
Mà lúc này, Lâm phủ.
Lâm Tú đi vào phòng, đóng cửa phòng lại, khóe môi hiện lên nụ cười.
Hắn vươn tay phải, ngón tay khẽ cong, trên đầu ngón tay có một số tia chớp điện đang lóe lên...
Ngày thứ mười sáu Linh m không ở đây, nhớ nàng.
Lâm Tú ngồi trong sân, ngẩng đầu nhìn trời, khẽ thở dài.
Con người có đôi khi chính là ti tiện như vậy.
Lúc Linh m ở bên cạnh, Lâm Tú trông mong nàng ta đi mau một chút, bây giờ Linh m không ở đây, hắn lại mong nàng sớm trở về.
Sau khi lợi dụng nguyên tinh đột phá tu vi, nửa tháng nay, thực lực của Lâm Tú về cơ bản không hề tăng trưởng, không có sự giúp đỡ của Linh m tốc độ hắn tu luyện dị thuật băng trở nên cực kỳ chậm chạp, mà khi trước Lâm Tú còn có thể rèn luyện sức mạnh với Đại Lực, bây giờ chút trọng lượng kia đã không thể kích phát cực hạn nhục thể của hắn được nữa.
Nếu hắn tăng cường độ luyện tập giống như Tôn Đại Lực, cho dù Tôn Đại Lực có ngốc hơn nữa cũng có thể nhìn ra hắn có vấn đề.
Năng lực sức mạnh thức tỉnh lần đầu đã là cực hạn mà người bình thường có thể đạt được, người bình thường có rèn luyện thế nào cũng không đạt đến trình độ hiện nay của Lâm Tú, chỉ có dị thuật mới có thể làm được.
Cho nên trong khoảng thời gian này, Lâm Tú chỉ có thể rút thời gian luyện võ đạo, chân khí trong cơ thể tăng trưởng không ít, hơn nữa đã có thể tự mình vận dụng tự nhiên.
Hôm nay vẫn là một ngày nhung nhớ Linh m, Lâm Tú ngồi trong sân, Đại Hoàng nằm bẹp dưới chân hắn, chuyên tâm đối phó với miếng thịt bò lớn trong bát.
Hạ nhân mới đến của Lâm gia đều biết, con chó canh cửa này có địa vị rất cao ở Lâm phủ, bình thường ăn còn ngon hơn bọn hắn, cho nên ai cũng không dám ức hiếp nó.
Đột nhiên bầu trời truyền đến tiếng nổ vang, Đại Hoàng giật mình nhảy dựng lên, cảnh giác quan sát xung quanh.
Lâm Tú xoa đầu nó nói: “Không sao, sấm sét mà thôi.”
Nghe thấy lời nói của Lâm Tú, Đại Hoàng lại nằm bẹp xuống lần nữa, tiếp tục ăn cơm.
Mà lúc này, Lâm Tú lại đột nhiên ngẩng đầu: “Sét đánh.”
Lúc này, trên bầu trời tập trung mây đen dày đặc, trong mây đen có ánh sáng không ngừng chớp động, đó là sấm sét đang nổi lên.
Tu hành dị thuật có tính chất không xác định, có loại dị thuật khi thi triển sẽ cực kì hao phí nguyên lực, có thể dựa vào thi triển năng lực rút cạn nguyên lực để nhanh chóng tăng trưởng, ví dụ như đóng băng, khống hỏa, có loại dị thuật hoàn toàn không hao phí nguyên lực, ví dụ như không gian, thú ngữ, có loại dị thuật bất kỳ lúc nào ở đâu cũng có thể tu hành, ví dụ như lực lượng, có dị thuật cần phải có hoàn cảnh đặc biệt, đóng băng và sấm sét là hai loại điển hình nhất.
Trong một năm mười hai tháng, có khoảng mười tháng là tốc độ tu hành dị thuật băng cực kì chậm chạp, nhưng một tháng lạnh giá nhất, một ngày tu hành có thể tương đương với mười ngày nửa tháng lúc bình thường, cái gọi là một năm không mở cửa, mở cửa ăn suốt một năm.
Sức mạnh sấm sét cũng như vậy, trong tình huống bình thường chỉ có thể thông qua tiêu hao nguyên lực, rồi lại tăng lên trong quá trình chậm rãi hồi phục, nhưng một khi gặp phải thời tiết giông tố, có thể dẫn sấm sét rót vào cơ thể, bây giờ chính là thời cơ tuyệt nhất để tu hành sức mạnh sấm sét!
Có điều trong nhà lại không phải địa điểm tu hành tốt nhất.
Một lát nữa khi hắn dẫn sấm sét, người gần đó đều có thể nhìn thấy, từng tia sét rơi vào Lâm phủ, người không biết còn tưởng hắn đã làm chuyện gì thương thiên hại lý.
Hơn nữa như vậy quá thu hút sự chú ý, Lâm Tú không ngốc như thế.
Hắn về phòng, mặc y phục hạ nhân đã chuẩn bị xong từ sớm, lại dùng khăn che kín mặt, một mình ra khỏi phủ từ cửa sau.
Từ sau khi biết được người ám sát mình lần trước không phải Dương Tuyên sai khiến, Lâm Tú làm việc càng thêm cẩn thận.
Hắn che giấu tung tích, cả đường ra khỏi cửa thành Đông, sau đó rời khỏi quan đạo, chạy như điên về phía ngọn núi nào đó ngoài thành, rời khỏi quan đạo xung quanh không còn ai nữa, Lâm Tú cũng không cần che giấu thực lực, sức mạnh bộc phát và khả năng chịu đựng vượt xa cực hạn nhân loại khiến tốc độ của hắn nhanh như báo săn, rất nhanh đã biến mất trong núi.
Không bao lâu từng tia sét từ trên trời đánh nghiêng xuống, rơi vào nơi nào đó trong núi.
Các hộ thợ săn dưới chân núi không thấy lạ đối với chuyện này, thời tiết giông bão, sấm sét đánh trong núi, không phải chuyện gì đáng ngạc nhiên, lúc bọn hắn săn mồi cũng thường gặp phải cây cối bị sét đánh cháy đen.
Chẳng qua hôm nay sấm sét không khỏi nhiều hơn một chút, bắt đầu từ ban nãy, từng tia sét chưa từng ngừng lại.
Trong núi.
Dưới một cây đại thụ.
Lâm Tú đang bị sét đánh.
Không, hẳn nên nói là hắn đang chủ động để sét đánh.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất