Công Tử Biệt Tú

Chương 159: Quý phi phẫn nộ (2)

Chương 159: Quý phi phẫn nộ (2)
Chu Quân suy nghĩ một lúc, nói: “Chỉ hoàng gia thôi đã có Thái tử, Triệu vương, Tề vương, Yến vương, trong hoàng tộc có thế tử của quận chúa Trường Bình, thế tử của quận chúa Giang Ninh, thế tử của quận chúa Ly Dương, thế tử của quận chúa Hà Giang, chín phủ quốc công đã có sáu phủ đến Triệu gia, còn có mười mấy hầu phủ...”
Lúc đầu Lâm Tú còn đếm, về sau trực tiếp từ bỏ.
Xác định được cái rắm, đây chẳng phải là người vợ quốc dân sao, là quyền quý đều muốn kết thân với Triệu gia, nói về mặt lý luận mấy người này đều có động cơ, bọn hắn đều mong hắn chết...
Hay lắm, hắn chính là kẻ thù của cả thế giới…
May mà lần này cuối cùng phụ mẫu cũng đứng về phía hắn.
Sau khi trải qua cảm xúc kích động ban nãy, Bình An bá cũng bình tĩnh lại, ông thở dài nói: “Chuyện này Triệu gia cũng rất khó xử, dù sao bọn hắn cũng là Nhất đẳng hầu, bất kể là ai hủy bỏ hôn ước này, bọn hắn nhất định sẽ bị chụp mũ không giữ lời hứa, danh dự gia tộc cũng bị ảnh hưởng...”
Câu này là sự thật.
Nếu Triệu gia hủy bỏ hôn ước, vậy thì người ta sẽ nói bọn họ không giữ chữ tín, trước đây khi hai nhà đều nghèo túng đã định ra hôn sự, bây giờ Triệu gia phát đạt bèn trở mặt không nhận người.
Nếu Lâm gia hủy bỏ hôn ước, mọi người sẽ nói là do Triệu gia ép buộc, nếu không phải bất luận là ai hủy bỏ hôn ước người bị mắng cũng là Triệu gia, hôn ước này cũng sẽ không kéo dài đến tận bây giờ.
Người không có chữ tín sẽ không sống yên, đại gia tộc càng xem trọng chữ tín, do đó dù Triệu gia và Lâm gia không muốn thực hiện hôn ước, những quyền quý khác ở Vương Đô cũng không muốn, hôn ước này vẫn tồn tại cho đến nay.
Lúc này, Chu Quân như nghĩ đến chuyện gì đó, đột nhiên nói: “Ta từng đọc hôn thư, trong đó chỉ nói hai nhà Lâm Triệu liên hôn, cũng không nói cụ thể sẽ lấy ai, Triệu gia có hai nữ nhi, chúng ta không lấy Linh Quân, có thể lấy Linh m!”
Lâm Tú ngẩn ra một chút, sau đó chờ mong hỏi: “Có thể sao?”
Lâm Tú chưa từng xem hôn thư kia, không biết còn có thao tác này.
Nữ nhân chưa từng gặp mặt cũng không quen biết, Lâm Tú không muốn lấy, nhưng có người hắn từng gặp cũng quen biết, tuy Linh m hơi hung dữ một chút, nhưng địa vị của nàng trong lòng Lâm Tú, không ai có thể thay thế được.
Trừ phụ mẫu ở dị thế ra, có lẽ nàng là nữ tử duy nhất toàn tâm toàn ý đối xử tốt với Lâm Tú lại không cầu hồi báo.
Còn có một điểm rất quan trọng, thuộc tính của nàng và Lâm Tú giống nhau, lấy nàng về, hai người có thể ngày ngày tu hành, đêm đêm tu hành, một năm ba trăm sáu mươi lăm ngày đều có thể tu hành...
Đợi một chút!
Lâm Tú bỗng nhiên biến sắc.
Vậy mà hắn thật sự ảo tưởng cuộc sống sau khi thành hôn với Triệu Linh m, hơn nữa vừa nghĩ đến chuyện này trong lòng hắn thế mà lại có sự hạnh phúc khó hiểu, đây có còn là Tiểu Bạch Long hoang dã theo chủ nghĩa chỉ làm không cưới, tiểu hoàng tử hộp đêm Lâm Tú nữa không?
Lâm Tú hiểu chuyện tình cảm nam nữ, cho nên hắn cũng rõ ràng chuyện này có nghĩa gì.
Nghĩa là hắn thích Linh m.
Không phải loại thích chơi chơi kia, hắn thật sự đang suy nghĩ sống cùng Linh m, biết rõ Linh m sẽ không cho hắn hái hoa ngắt cỏ, hắn cũng đang nghiêm túc cân nhắc chuyện này.
Nếu là Linh m cho dù bảo hắn hồi tâm sửa tính, cũng không phải không…
Lâm Tú bỗng nhiên bừng tỉnh, sau đó dẹp bỏ suy nghĩ đáng sợ này trong đầu, rốt cuộc từ khi nào hắn đã trúng độc của Linh m vậy.
Đúng lúc này, Bình An bá lên tiếng, cắt ngang ảo tưởng của Lâm Tú.
Ông khẽ thở dài, lắc đầu nói: “Chuyện này tất nhiên là không được, từ sau khi Linh Quân và Tú Nhi sinh ra, hôn ước giữa hai người đã được thành lập, hôn ước này là nhắm vào hai người bọn nó, từ xưa đến nay làm gì có đạo lý tùy ý lựa chọn đối tượng.”
Gương mặt Chu Quân lộ vẻ kiên quyết, nói: “Bất kể thế nào, hôn ước này cũng phải hủy bỏ!”
Tình huống trước mắt có chút xấu hổ.
Hôn ước còn bày ra đó, hủy cũng không được, không hủy cũng không xong, cho đến nay Lâm Tú mới ý thức sự việc không đơn giản như hắn tưởng tượng.
Bất kể thế nào cũng phải chờ người của Triệu gia trở lại mới có thể quyết định, trước mắt Lâm phủ vẫn còn một chuyện cần giải quyết.
Hắn nhìn về phía phu phụ Bình An bá nói: “Cha, nương, con muốn trả khế ước bán thân của nha hoàn hạ nhân trong nhà lại cho bọn hắn, để bọn hắn tự mình mưu sinh.”
Tôn Đại Lực, lão Hoàng, A Nguyệt và Vương thẩm, đã ở Lâm gia rất nhiều năm, hiểu rõ gốc rễ, Lâm Tú tuyệt đối tin tưởng.
Nhưng những hạ nhân mà bệ hạ ban cho sau này, Lâm Tú không tin được.
Hắn không thể cam đoan, trong số bọn hắn liệu còn có ai giống Lâm Võ, là kẻ nằm vùng mà người khác sắp xếp vào Lâm gia hay không.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất