Công Tử Biệt Tú

Chương 182: Thân phận của Lý Bách Chương (4)

Chương 182: Thân phận của Lý Bách Chương (4)
Lý Bách Chương không cam lòng truy hỏi: “Rượu đó, lúc trước ngươi mua ở đâu vậy?”
Lâm Tú nói: “Là của một người làm nghề bán rượu rong, có một lần hắn bán rượu ở trước cửa nhà ta, ta ngửi thấy mùi rượu thơm, nên đã mua vài hũ, sau đó uống chỉ còn lại một vò, lần trước ngươi đều uống hết rồi.”
“Vậy người bán rong kia đâu?”
“Từ sau lần đó, ta vẫn chưa gặp lại hắn.”

Vẻ mặt Lý Bách Chương tiếc nuối, liên tiếp nói mấy tiếng đáng tiếc, lúc này, bỗng nhiên trong đầu Lâm Tú nảy ra một ý tưởng, Lý Bách Chương là hoàng tử, có loại rượu ngon nào mà chưa từng uống, nhưng đối với loại rượu hắn nấu, vẫn là khen không dứt miệng, nói rõ rượu này vẫn là có thị trường rất lớn.
Trước kia cũng không phải Lâm Tú không nghĩ tới kinh doanh, nhưng dựa vào quy mô bây giờ của nhà họ Lâm, kinh doanh nhỏ thì không có ý nghĩa, làm lớn thì lại không giữ được, cuối cùng vẫn là làm giá y cho người khác, nên hắn vẫn luôn không hành động.
Nhưng bây giờ thì khác.
Hắn có một hoàng tử là bằng hữu, cho dù là một hoàng tử không có cảm giác tồn tại nhất trong các hoàng tử, nhưng đó cũng là hoàng tử, không có người nào ăn gan hùm mật báo dám thâu tóm kinh doanh của hắn, nếu như có thể buộc mình và Lý Bách Chương vào với nhau, cọc làm ăn này, có thể yên tâm làm rồi.
Khi đó, Lâm Tú cũng không cần vất vả làm mật trinh, rất lâu không nhận được đơn hàng nào không nói, vất vả lắm mới nhận được một đơn, còn bị loại nữ nhân như thế mơ ước thân thể hoàn mỹ của hắn, nói thật, sau khi làm xong đơn hàng đó, Lâm Tú có một bóng ma tâm lý rất lớn.
Nghĩ đến đây, ánh mắt Lâm Tú càng ngày càng sáng, hắn nhìn Lý Bách Chương, hỏi: “Lý huynh, ngươi cảm thấy rượu lần trước ta tặng cho ngươi, bán bao nhiêu tiền thì thích hợp.”
Lý Bách Chương vừa nhớ lại hương vị, vừa nói: “Rượu ngon vô giá, sao có thể dùng bạc để đánh giá.”
Lâm Tú lắc đầu nói: “Cho dù là rượu ngon, thì cũng là hàng hóa, nếu đã là hàng hóa, thì phải có giá cả, nếu không thì sao có thể làm kinh doanh?”
Lý Bách Chương hơi sửng sốt, hỏi: “Kinh doanh?”
Lâm Tú phất phất tay, nói: “Chuyện này không quan trọng, ngươi nói, một vò rượu như thế, trên thị trường bán bao nhiêu thì phù hợp?”
Lý Bách Chương nghĩ nghĩ, nói: “Phải chia tình huống.”
Lâm Tú nói: “Tình huống gì?”
Lý Bách Chương nói tiếp: “Vừa rồi Lâm huynh nói không sai, đối với người thích rượu ngon mà nói, rượu này chính là báu vật vô giá, nhưng nó cũng chỉ là hàng hóa, vô giá không phải là chuyện tốt, nếu như thế gian này chỉ có một vò, vậy thì bảo ta tốn một ngàn lượng để mua nó, ta cũng tình nguyện, nếu vò rượu này có mười vò, ta tình nguyện tốn hai trăm, nếu rượu này số lượng vô hạn, vậy thì giá của nó sẽ giảm lớn, dù sao nó là rượu, trên bản chất là vật dùng để uống, bất luận như thế nào, giá cũng không thể quá cao…”
Lý Bách Chương nói rất có đạo lý, kiếp trước có một vài loại rượu có giá bán rất khó tin, một vò rượu, động một cái là mấy chục vạn thậm chí hơn trăm vạn, nhưng không có ngoại lệ, nhưng loại rượu đó đều có số lượng rất ít, uống một bình ít một bình, người mua được nó, phần lớn đều là dùng để cất đi.
Mà nếu như mua để uống, vậy thì rượu có giá cao đến đâu, cũng không cao đến đâu được.
Lâm Tú nghĩ nghĩ, hỏi: “Lý huynh cảm thấy, một vò rượu như thế, nếu lấy ra để bán, cung ứng lâu dài, bán mười lượng bạc có được không?”
Lý Bách Chương không chút do dự nói: “Không đắt, những loại rượu của Trích Nguyệt Lâu, mỗi một vò đều bán mấy lượng bạc, loại rượu ngon mà ngươi đưa ta, bán mười lượng bạc một vò là tuyệt đối không nhiều…”
Rượu ở thế giới này, tương đối mà nói, không tính là rất đắt.
Bán rượu ở trên phố, căn cứ vào chất rượu, từ mười văn tiền một cân đến mấy chục văn tiền một cân đều có, đây là giá dân chúng bình dân và nhà giàu có có thể chấp nhận, rượu bên trong tửu lâu đắt hơn một chút, một bầu rượu có thể bán được mấy lượng bạc, khoảng chừng mấy mấy ngàn nhân dân tệ, Lâm Tú nghĩ lại giá rượu cao cấp ở đời sau, cảm thấy đây cũng coi như là có lương tâm, chẳng qua loại rượu này sẽ không phải là thứ người dân bình thường vất vả kiếm sống hàng ngày có thể uống được.
Mười lượng bạc, cũng chỉ là một vạn tệ một bình rượu ở đời sau, giá đúng là rất đắt, nhưng bản thân mình chính là đi con đường cao cấp, đối với những quyền quý này mà nói, sợ rằng mười lượng bạc rơi ở trên đất cũng sẽ không xoay người lại nhặt.
Trong lòng Lâm Tú đã có chủ ý, hắn ôm bả vai Lý Bách Chương, cười nói: “Không biết một ngàn lượng bạc, khi nào Lý huynh dự định đưa cho ta?”
Lý Bách Chương sửng sốt: “Cái gì mà một ngàn lượng bạc?”
Lâm Tú nói: “Không phải Lý huynh vừa nói, nếu như rượu ngon kia chỉ có một vò, ngươi tình nguyện tiêu một ngàn lượng bạc để mua sao, vò rượu lần trước ta chính là một ngụm cũng đều chưa uống…”

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất