Công Tử Biệt Tú

Chương 181: Thân phận của Lý Bách Chương (3)

Chương 181: Thân phận của Lý Bách Chương (3)
Vốn dĩ hắn định đi Thái Y Viện, buổi chiều mời Song Song cô nương cùng ăn một bữa cơm, thuận tiện giúp mẫu thân của Liễu Thanh Phong khám bệnh, nhưng khi hắn đi ngang qua cửa cung Thiên Thu, bỗng nhiên bước chân dừng lại.
Một bóng người từ cung Thiên Thu đi ra, khi nhìn thấy Lâm Tú, cũng ngẩn ra một chút.
Tiếp đó, vẻ mặt người đó lập tức trở nên có chút xấu hổ, nói với Lâm Tú: “Lâm huynh, trùng hợp vậy, ngươi cũng ở đây…”
Lâm Tú không ngờ được, ở hậu cung lại có thể gặp được Lý Bách Chương.
Vừa rồi hắn thấy rất tõ, Lý Bách Chương đi ra từ trong cung Thiên Thu, đó là tẩm cung của Thục phi nương nương, sau khi không chế băng cho hoàng cung nữa, đã rất lâu rồi Lâm Tú không thể đi vào.
Nam nhân có thể tự do ra vào ngoại trừ Hoàng đế, sợ rằng cũng chỉ có con trai của Thục phi nương nương.
Tiểu thái giám ở bên người Lâm Tú nhìn thấy Lý Bách Chương, nhanh chóng đi lên phía trước hai bước, cung kính nói: “Tham kiến Tần vương điện hạ.”
Lý Bách Chương phát phất tay, nói: “Miễn lễ, miễn lễ, đầu tiên xuất cung trước đi.”
Lâm Tú đã từng hoài nghi thân phận của Lý Bách Chương, thậm chí còn cố ý điều tra, nhưng mà Lý là quốc họ của Đại Hạ, quyền quý họ Lý ở Vương Đô, ít nhất cũng có mấy chục người, còn là dưới tình huống bài trừ dòng họ hoàng thất, thật sự là không có cách nào xác định thân phận của hắn.
Nhưng Lâm Tú có nghĩ thế nào cũng không ngờ được, hắn thế mà lại có thể là hoàng tử.
Bởi vì phần đông phi tần hậu cung của đương kim Hoàng đế, con trai con gái cũng không ít, nhưng những hoàng tử, công chúa này đều chưa thành niên, hoàng tử thành niên chỉ có bốn người.
Thái Tử, Tề Vương, Triệu Vương, và Tần Vương.
Bốn vị hoàng tử này, lần lượt là một hậu tam phi sinh ra, ngoại trừ Quý phi nương nương, năm vị hậu phi có địa vị tối cao ở hậu cung đều có con nối dòng.
Thái tử là con trai trưởng của Hoàng Hậu nương nương, cũng là trưởng tử của Thiên tử, từ rất sớm đã được lập làm Thái Tử, Tề Vương là Hiền phi nương nương sinh, ở trong triều có được danh tiếng hiền đức, mẫu phi của Triệu Vương là Đức phi nương nương đã qua đời, hắn cũng là ca ca ruột của công chúa Minh Hà, một vị cuối cùng, chính là Tần Vương.
Tần Vương là con trai độc nhất của Thục phi nương nương, trong mấy vị hoàng tử này, có cảm giác tồn tại thấp nhất, cũng rất ít khi lộ diện trong triều đường, vì thế trong vòng quyền quý, đối với vị Tần Vương điện hạ này, cũng chỉ là nghe danh, mà chưa gặp người thật.
Hắn đến với thế giới này, người bằng hữu đầu tiên kết giao, thế mà lại có thể là hoàng tử.
Nhưng cẩn thận nghĩ lại, Lâm Tú cảm thấy cũng không có gì bất ngờ.
Phụ thân thích thiếu phụ con thích ngự tỷ, chính xác là thân sinh.
Sau khi ra khỏi hậu cung, Lâm Tú chắp tay với Lý Bách Chương, nói: “Trước kia không biết thân phận của điện hạ, có nhiều mạo phạm, xin điện hạ đừng trách.”
Lý Bách Chương xua tay nói: “Ta vẫn thích ngươi gọi ta là Lý huynh, tương giao của ngươi và ta, chỉ là sở thích hợp nhau, giữa chúng ta không có cái gì mà con trai của Bình An bá, cũng không có cái gì mà Tần Vương điện hạ.”
Lâm Tú không phải là người già mồm, nghe vậy chỉ cười cười nói: “Dân chúng bình dân, gia đình bình thường… Lý huynh giấu cũng đủ sâu.”
Lý Bách Chương bất đắc dĩ nói: “Đây cũng là chuyện không có cách nào, nếu như ta vừa gặp được một người đã nói rõ thân phận thật với hắn, sợ rằng không bao giờ kết giao được với một bằng hữu tri âm, trên cuộc đời này, hồng nhan, tri kỷ khó cầu, Lâm huynh ngàn vạn đừng bởi vì thân phận của ta mà có cái gì băn khoăn.”
Thật ra Lâm Tú cũng không có gì băn khoăn, nhưng hắn nhìn ra được sự băn khoăn của Lý Bách Chương, vì thế hắn chủ động đưa tay khoác lên bờ vai hắn, nói: “Nói như thế, lần trước là Lý huynh cố ý nhắc nhở ta chuyện phủ Vĩnh Bình hầu.”
Lý Bách Chương cười cười, nói: “Ta vất vả lắm mới có được một bằng hữu là Lâm huynh, sao có thể nhìn người bị người khác hãm hại, có điều Lâm huynh đúng là có thủ đoạn hay, thế mà lại có thể khiến Dương Tuyên bị lưu đày ra khỉ kinh, điểm này, ngay cả ta cũng không ngờ được…”
Chuyện đó, bây giờ Lâm Tú nghĩ lại, thật ra còn có chút nghĩ mà sợ.
Nếu như không phải Quý phi nương nương che chở, cho dù là lật đổ được Dương Tuyên, bản thân hắn cũng khó tránh khỏi trừng phạt, Lâm Tú không tiếp tục nói sâu về đề tài này, về chuyện bằng hữu của hắn là thân vương, hắn còn cần một chút thời gian để tiêu hóa.
Lúc này, Lý Bách Chương lại chủ động hỏi: “Đúng rồi, lần trước rượu ngon ngươi tặng ta, có còn không?”
Lâm Tú quyết đoán lắc đầu nói: “Không còn rồi, ta cũng chỉ giấu có một ít đó.”
Thật ra, mấy ngày này hắn lại nấu được một ít nữa, nhưng vì để chuốc say Liễu Thanh Phong, thực lực lôi đình của Lý Bách Chương hắn đã chiếm được, nên sẽ không lãng phí rượu ở chỗ Lý Bách Chương.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất