Công Tử Biệt Tú

Chương 188: Tới cửa từ hôn (1)

Chương 188: Tới cửa từ hôn (1)
Đừng nhìn Lâm Tú hiện tại mở miệng là “Ngưng Nhi cô nương” “Ngưng Nhi cô nương”, nghe có vẻ rất thân thiết, chờ đạt được năng lực của nàng ta rồi, ha ha...
Đương nhiên, không thể nói cho Linh m biết nguyên nhân này.
Ở trước mặt nàng, Lâm Tú còn muốn làm bộ như là một tên trai tân ngây thơ không hiểu gì cả, hắn ra vẻ bất ngờ nói: “A, không thể nào, sao ngươi lại nghĩ như vậy, chúng ta chỉ là bạn tốt mà thôi, Ngưng Nhi cô nương cũng không phải người như vậy...”
Ngực Triệu Linh m phập phồng lên xuống không ngừng, nàng cảm thấy mình sắp bị Lâm Tú làm cho tức chết.
Trong mắt kẻ này chỉ có bề ngoài xinh đẹp của Tiết Ngưng Nhi, căn bản không biết thủ đoạn của Tiết Ngưng Nhi, nói không chừng ngày nào đó bị nàng ta bán đi, lại còn giúp nàng ta đếm tiền.
Nàng đang muốn vạch trần cho Lâm Tú biết bộ mặt thật của Tiết Ngưng Nhi, khuôn mặt lại bỗng nhiên biến sắc, đột nhiên xoay người, cùng lúc đó, mặt đất xung quanh nhanh chóng kết băng.
Năng lượng băng hàn bắn ra, gặp phải đa số người đi đường đều tự động tránh ra, ngoại trừ một lão ăn mày.
Năng lượng băng hàn trong nháy mắt đi tới dưới chân hắn, sau đó lập tức lan tràn, chỉ sau thời gian hai cái hô hấp, toàn thân lão ăn mày đã bị đông lạnh thành một khối băng.
Triệu Linh m bảo vệ Lâm Tú ở phía sau lưng, trầm giọng nói: “Từ khi ra khỏi Dị Thuật Viện, người này vẫn luôn đi theo chúng ta, ngươi đứng sau ta, không được rời xa.”
Những người qua đường thấy một màn như vậy, đều kinh hoàng tản ra bốn phía, mà thân thể ông lão bị Linh m đóng băng bỗng nhiên xuất hiện một tia màu vàng.
Tia màu vàng này rất nhanh lan tràn toàn thân, khiến cho cả người hắn đều biến thành một cục vàng to lớn, sau đó, tay chân của hắn động đậy, lớp băng bao quanh bên ngoài thân thể ầm ầm vỡ vụn.
Trong nháy mắt này, ở phía sau lão ăn mày không xa, một người bàn hàng rong đột nhiên rút ra đòn gánh, đứng ở bên cạnh ông lão, cái đòn gánh vậy mà làm từ tinh cương, chỉ là động tác rút ra cũng khiến bầu không khí truyền đến thanh âm nổ đùng đoàng, nhất định là đã được truyền chân khí vào.
Người bán hàng rong này hiển nhiên là một vị cao thủ võ đạo sở hữu thực lực không tầm thường.
Khuôn mặt Triệu Linh m khẽ biến sắc, lập tức nói với Lâm Tú: “Bọn hắn còn có đồng lõa, ngươi đi trước đi!”
Vừa nói tới đây, tay nàng đã ngưng kết ra một cây thương bằng hàn băng, chĩa về phía hai người, bầu không khí hết sức căng thẳng.
Một màn này nhìn như rất dài, thật ra chỉ phát sinh trong một khoảnh khắc ngắn ngủi, giờ Lâm Tú mới kịp phản ứng, vội vàng nói: “Hiểu lầm, hiểu lầm, bọn họ là mật trinh do bệ hạ phái tới bảo vệ ta, người một nhà, người một nhà...”
Triệu Linh m ngẩn ra một chút, hỏi: “Ngươi nói thật sao?”
Lâm Tú bất đắc dĩ nói: “Đương nhiên là thật, tên thích khách nào ăn gan hùm gan báo dám công khai ám sát ở chỗ này?”
Nơi này là ngã tư đường Đông Thành, hoàng cung ở ngay mấy trăm thước phía trước, nơi này mười bước một đội ngũ tuần tra, năm bước một trạm gác, cao thủ thiên giai cũng không dám náo loạn, huống chi là hai tên thích khách nho nhỏ.
Hầu như là cùng thời điểm phát sinh xung đột, cách đó không xa đã xuất hiện hơn mười bóng người mặc áo giáp chỉnh tề chạy vụt về hướng này, cận vệ tuần tra vây quanh lão ăn mày cùng người bán hàng rong, chỉ cần bọn họ có một hành động khác thường thì lập tức sẽ bị giết chết.
Hai người lập tức lấy ra từ bên hông một khối lệnh bài, ném cho thủ lĩnh nhóm cấm vệ, lão ăn mày nói: “Mật Trinh ti chấp hành nhiệm vụ, nơi này không có chuyện của các ngươi, tiếp tục công việc của mình đi.”
Thủ lĩnh cấm vệ cẩn thận xem xét lệnh bài, sau đó đi lên phía trước, hai tay trao trả, nói: “Đắc tội rồi.”
Sau đó, hắn lập tức dẫn theo thủ hạ rời khỏi.
Mật Trinh ti lệ thuộc trực tiếp bệ hạ, thường xuyên sẽ chấp hành nhiệm vụ cơ mật quan trọng, bọn họ chỉ cần thông báo thân phận, không cần báo cho người khác biết nội dung nhiệm vụ.
Lúc này, lão ăn mày kia đi lên phía trước, kinh ngạc nhìn Lâm Tú hỏi: “Tiểu tử, sao ngươi biết được chúng ta là người bảo vệ ngươi?”
Lâm Tú cười cười, nói: “Chu tổng quản nói với ta rằng, trong khoảng thời gian này sẽ có người của Mật Trinh ti bảo vệ ta.”
Lão ăn mày lộ vẻ mặt khó hiểu: “Vậy ngươi phát hiện chúng ta từ khi nào?”
Lâm Tú đáp: “Từ ngày đầu tiên các ngươi đến Lâm phủ.”
Lão ăn mày càng thêm nghi hoặc: “Ngày đầu tiên ngươi đã biết chúng ta là mật trinh?”
Lâm Tú lắc đầu nói: “Vốn không xác định, nhưng bánh rán do vị mật trinh này làm thật sự, thật sự rất đặc biệt, không thể không làm cho người ta hoài nghi, nên...”
Lão ăn mày nghe vậy, mặt lộ vẻ nổi giận, nhìn người bán hàng rong nói: “Đã bảo ngươi đổi thân phận khác mà ngươi không đổi, ngày đầu tiên đã bị người ta phát hiện, thật sự là mất hết mặt mũi mật trinh!”

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất