Công Tử Biệt Tú

Chương 305: A Kha (2)

Chương 305: A Kha (2)
Dường như đã sớm dự đoán được câu trả lời của Lâm Tú, lời mời bị từ chối nhưng nữ thích khách kia cũng không thất vọng mấy, lên tiếng: "Ngươi và những quyền quý khác không giống nhau, ngươi không đồng ý ta cũng không miễn cưỡng, hi vọng sau này ngươi có thể tiếp tục làm người tốt, nếu không ta sẽ còn đến tìm ngươi."
Nói xong cơ thể nàng ta dần dần tan biến, rất nhanh biến mất trước mặt Lâm Tú.
Bây giờ Lâm Tú rất sốt ruột.
Hắn không muốn gia nhập Thiên Đạo Minh nhưng cũng không muốn thả nàng ta đi như vậy.
Đây là năng lực ẩn thân, năng lực ẩn thân mà hắn tha thiết mơ ước...
Tuy năng lực này chỉ là Hoàng giai, nhưng lại là cấp sss, năng lực cực kì hiếm có, mức độ hiếm thấy không thua gì chữa trị của Song Song, lần này thả nàng ta đi có thể Lâm Tú không còn gặp lại nàng ta nữa.
Hắn không kịp nghĩ nhiều, ba bước làm hai bước chặn cửa phòng lại.
ẩn thân chỉ là che giấu cơ thể không phải hoàn toàn biến mất, chỉ cần Lâm Tú chặn cửa lại nàng ta không thể ra ngoài.
Trong căn phòng trống trải, rất nhanh truyền đến giọng nói của nữ thích khách.
"Ngươi muốn làm gì?"
Đại não Lâm Tú nhanh chóng xoay chuyển, bất kể thế nào cũng phải nghĩ cách giữ nàng ta, hắn rất nhanh lên tiếng: "Tạm thời chậm đã, ta có một việc muốn nhờ cô nương"
Trong không khí yên lặng một lúc mới truyền đến giọng nói:
"Chuyện gì?"
Lâm Tú nói: "Cái chết của Trần cô nương, Trịnh Kiến không phải kẻ đầu sỏ, Hoàng Thao mới đúng, ta muốn nhờ cô nương giết Hoàng Thao báo thù cho Trần cô nương, ta có thể trả thù lao cho Kiểu Thân hình của nữ thích khách kia lại hiện ra lần nữa nói: "Bên cạnh hắn ta có cường giả bảo vệ, ta không giết hắn ta được."
Lâm Tú ôm quyền, lại lần nữa lên tiếng: "Thật không dám giấu, từ sau khi cô nương giết kẻ bại hoại như Tần Thông, ta đã rất kính nể cô nương..."
Nữ thích khách kia liếc hắn: "Thật sao?"
Lâm Tú lấy lệnh truy nã từ trong người ra, mở ra nói: "Câu nào cũng là thật, cô xem, ngay cả bức họa của cô ta cũng giữ một phần, chính là muốn thỉnh thoảng lấy ra kính ngưỡng..."
Nữ thích khách ha ha nói: "Ngươi là vì mười vạn tiền thưởng thì có...
Lâm Tú phất tay nói: "Cô nương không khỏi quá xem thường ta, mười vạn lượng với ta mà nói chẳng đáng là gì, chỉ mười vạn lượng mà thôi, còn lâu mới có thể so sánh được với cô nương..."
Nữ thích khách nhìn hắn: "Chỉ mười vạn lượng thôi?"
Thấy nàng ta không tin, Lâm Tú giải thích: "Có thể cô nương không biết, tửu quán làm ăn tốt nhất Vương Đô là do ta mở, mười vạn lượng với ta mà nói chẳng qua chỉ là lợi nhuận vài tháng mà thôi"
Nữ thích khách kinh ngạc nhìn hắn hỏi: "Hồng Nê Cư là do ngươi mở?"
Lâm Tú cười nói: "Cô nương đi theo ta"
Tiên nhân túy thượng đẳng nhất ở Hồng Nê Cư, ở bên ngoài một vò cũng khó cầu, nhưng trong hầm rượu của Lâm gia lại chất đầy như núi.
Sau khi đưa nàng ta nhìn qua, Lâm Tú trở về phòng, đóng cửa lại, bóng người kia lại lần nữa hiện ra.
Nàng ta nhìn Lâm Tú, suy nghĩ một lúc nói: "Tự ngươi giết người lại giá họa cho ta, lát nữa cho ta hai vò rượu coi như bồi thường"
Không ngờ nữ thích khách vậy mà là người thích rượu, trong lòng Lâm Tú mừng rỡ nói: "Cô nương nói gì vậy, bất kể lúc nào cô muốn uống đều có thể đến tìm ta, mỹ tửu nhà ta cô cứ uống tùy ý, đến khi đó ta sẽ bảo trù nương nấu cho cô vài món nhắm.."
Ánh mắt nữ thích khách nhìn Lâm Tú rất vừa lòng, lần đầu tiên nàng ta gặp được người hiểu chuyện như vậy.
Trải qua một loạt thao tác của Lâm Tú, khoảng cách giữa hai người lập tức được kéo lại gần hơn một chút.
Hắn mỉm cười nhìn nữ thích khách hỏi: "Ngưỡng mộ cô nương đã lâu, còn chưa biết cao tính đại danh của cô nương?"
Nữ thích khách nhìn Lâm Tú nói: "Trần Kha"
Lâm Tú ôm quyền nói: "Thì ra là A Kha cô nương, ta họ Lâm, tên một chữ Tú, sau này nếu cô nương có gì khó khăn cứ đến tìm ta, chỉ cần có chỗ dùng đến Lâm mỗ tuyệt không chối từ..."
Trần Kha nhìn về phía hắn hỏi: "Chẳng phải ngươi không muốn gia nhập Thiên Đạo Minh sao."
Lâm Tú thở dài nói: "Không phải không muốn mà là không thể, tuy ta rất kính phục việc làm của A Kha cô nương, nhưng ta vẫn còn người nhà, không thể dùng tính mạng của họ để mạo hiểm, hi vọng A Kha cô nương hiểu cho."
Trần Kha gật đầu nói: "Cũng phải, ngươi khác với chúng ta, ta không miễn cưỡng ngươi..."
Nói mãi nói mãi, nàng ta đột nhiên nhớ ra chuyện gì đó, ánh mắt nhìn thẳng vào Lâm Tú hỏi: "Ngươi tên Lâm Tú, vị hôn phu của Triệu Linh Quân?"
Sao người nào cũng biết Triệu Linh Quân thế, Lâm Tú xấu hổ nói:
"A Kha cô nương biết nàng?"
Trần Kha nhìn hắn, như cười như không nói: "Biết, không chỉ biết thôi đâu, một năm trước, ta và mười mấy vị đồng minh của Thiên Đạo Minh suýt nữa mất mạng trong tay nàng ta..."
Lâm Tú ngẩn ra một chút, sau đó sắc mặt nghiêm túc, nhìn Trần Kha nói: "Nói ra có thể A Kha cô nương không tin, tuy chúng ta có hôn ước nhưng thực ra chúng ta không hề thân thiết..."

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất