Công Tử Biệt Tú

Chương 308: Gặp lại Tân Uyển (3)

Chương 308: Gặp lại Tân Uyển (3)
Vạn nhất nàng bị tên tào tặc nào đó phát hiện, trên đầu cẩu Hoàng Đế nhất định sẽ có màu xanh.
Đến lúc đó, người xui xẻo không chỉ có quan phụ mẫu Đông Thành Ngô Văn Viễn, mà còn có Lâm Tú.
Ở Đông Thành, con em nhà quyền quý có tiếng xấu quá nhiều, trong tình huống bình thường, đi ở trên đường, ngay cả một cô nương không có chút xinh đẹp nào, nữ tử bách tính hơi có chút tư sắc một chút, bình thường sẽ không dễ dàng đi ra ngoài.
Nếu như thật sự có nữ tử mỹ mạo đi ở trên đường, bình thường vẫn là đừng có trêu chọc.
Bởi vì các nàng không phải bối cảnh gia thế nghịch thiên, vậy thì chính là tự thân thực lực siêu phàm, giống như Linh m và Tiết Ngưng Nhị, ai dám trêu chọc các nàng, vậy thì thật sự chính là tự tìm đường chết.
Cũng chính là gần đây sắp đến Tết rồi, không khí ngày hội nồng hậu, nữ tử đi ở trên đường mới nhiều lên.
Vốn dĩ Lâm Tú định đi về phía Dị Thuật Viện, nhưng lại dừng bước trên ở trên con đường nào đó.
Thật đúng là nghĩ cái gì đến cái đó, đầu phố ở phía trước không xa, một thiếu nữ có bộ dáng thanh tú bị hai tên trẻ tuổi ngăn lại ở trên đường, hai người một trước một sau vây quanh ở bên người thiếu nữ, khiến cho nàng tiến lùi đều khó.
Không thể phủ nhận, bộ dáng của hai người trẻ tuổi này còn không tệ, có mắt có mũi, miễn cưỡng có thể gọi là anh tuấn, thậm chí gương mặt còn khiến cho Lâm Tú có chút quen thuộc, nhưng bộ dáng đẹp trai, cũng không phải là lý do để cho bọn họ không làm chuyện của con người.
Lâm Tú đi lên phía trước, nói: "Hai người các ngươi, bỏ cô nương kia ra!"
Trong đó có một người nghe thế, quay đầu nhìn Lâm Tú một cái, phát hiện hắn không hề quen biết, trên người đối phương, cũng không hề có khí chất cao quý nào đó, tên này trừng mắt nhìn hắn một cái, nói: "Õ đâu ra thứ không có mắt, cũng dám quản chuyện của chúng ta?"
Mấy ngày nay Tôn Đại Lực tu hành ở Võ Đạo Viện, ngày thường Lâm Tú đi ra ngoài, mật trinh cũng đều sẽ giữ một khoảng cách với hắn, không có nhắm mắt theo đuôi đi theo phía sau hắn.
So sánh với các công tử quyền quý khác đi ra ngoài tiền hô hậu ủng, hắn vẫn là quá mức khiêm tốn, nên không hợp được với bọn họ.
Đương nhiên, con trai của Nhị đẳng bá, so với con của những Công Hầu khác, cũng kém hơn rất nhiều, không trách người ta nhìn hắn một cái đã mở miệng mắng.
Có điều, phóng mắt ra nhìn khắp Vương Đô, người Lâm Tú không trêu chọc vào được, thật đúng là không có mấy người, mà những người đó, bình thường cũng sẽ không tự hạ thân phận đi đùa giỡn dân nữ ở trên đường.
Lâm Tú nhéo nhéo khớp xương tay, nói: "Nếu như các ngươi đã nói như thế, vậy thì ta phải dám làm việc nghĩa rồi..."
Hai người nghe thấy, không giận mà lại cười, nói: "Để cho chúng ta xem xem, ngươi dám làm việc nghĩa như thế nào?"
Nháy mắt sau.
Hai người nằm ở trên mặt đất, một người ôm cánh tay, một người ôm chân, không ngừng kêu rên.
Khiến cho Lâm Tú có chút bất ngờ là, hai người này thế mà lại còn có một chút cơ sở võ đạo, nửa năm trước gặp bọn họ, hắn thật sự là không có cách nào dám làm việc nghĩa, nhưng bầu trời đã thay đổi rồi, bây giờ hắn đã không còn là A Tú ngày xưa.
Có thể nói khoa trương một chút, hôm nay ở Vương Đô, thậm chí là toàn bộ Đại Hạ, bên trong người cùng thế hệ, ngoại trừ Triệu Linh Quân, không có người nào là đối thủ của hắn.
Bất luận là dị thuật hay là võ đạo, Lâm Tú đều là lấy một loại tốc độ không thể tưởng tượng được đuổi theo những thiên tài đi trước hắn, đến bây giờ, cho dù là không cần lật hết các con bài ra, nhưng Linh m và công chúa Minh Hà muốn đánh bại hắn cũng không phải là chuyện dễ dàng.
Nơi này đã rất gần hoàng cung, cách mấy chục bước là có vệ sĩ tuần tra canh gác, chỗ này xảy ra đánh nhau, rất nhanh đã có hai bóng người chạy chậm đến.
"Dừng tay "Trên đường ở Vương Đô, cấm đánh nhau, người trái lệnh trượng hình!"
Vừa rồi Lâm Tú nhìn thấy rõ, hai người này đùa giỡn thiếu nữ kia một hồi lâu, nhưng thủ vệ này lại không ngăn cản, hắn ra tay giáo huấn hai người này, bọn họ đã lập tức chạy đến.
Loại chấp pháp chọn nhà này, sợ rằng cũng là nguyên nhân quan trọng thúc đẩy không khí không đứng đắn ở trong Vương Đô.
Nhưng chuyện này cũng không thể đơn thuần trách bọn họ, loại chuyện này không quản còn tốt, nếu như quản, có thể thứ mất đi chính là bát cơm của bọn họ.
"Chúng ta là con trai của Kiến An bá, thế mà người này còn dám đánh chúng ta!"
"Mau mau mau, mau bắt lấy hắn!"
Nhìn thấy cấm vệ đến đây, hai người nằm ở trên mặt đất vừa rên rỉ, vừa ra lệnh, Lâm Tú biết Kiến An bá, một Nhị đẳng bá của Đại Hạ, cùng cấp với phụ thân hắn, hắn nhìn mấy tên cấm vệ nói:
"Gia phụ Bình An bá, hai người này đùa giỡn nữ tử ở trên đường, bản công tử chẳng qua chỉ là đám làm việc nghĩa, thế nào, đây cũng vi phạm luật sao?"

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất