Công Tử Biệt Tú

Chương 314: Cạm bẫy (1)

Chương 314: Cạm bẫy (1)
Sau khi Lâm Tú hiểu được những chuyện này bèn nói: "Ta giúp cô tìm thuốc trị thương"
Tuy vết thương của nàng ta chỉ cần Lâm Tú sở một lúc đã có thể khỏi hẳn, nhưng dù sao chỉ mới gặp mặt nàng ta hai lần, có một vài bí mật vẫn không nên dễ dàng tiết lộ.
Hơn nữa vết thương của nàng ta chỉ là vết thương ngoài da, dùng thuốc trị thương bình thường là được.
Lâm Tú lấy thuốc trị thương ra, lại tìm một miếng vải trắng sạch sẽ, Trần Kha kéo tay áo bên tay trái xuống, lộ ra cánh tay bị thương.
...
Khi ánh mắt Lâm Tú nhìn về phía cánh tay nàng ta, vô thức hít khí.
Đây là cánh tay như thế nào, trên làn da trắng nõn có mười mấy vết thương lớn nhỏ, có cái là vết thương cũ, có cái là vết thương mới, vết sẹo vẫn chưa tróc ra, vết thương mới nhất tối nay còn đang chảy máu ra ngoài...
Đây hoàn toàn không phải cánh tay mà một nữ tử sẽ có.
Trần Kha nhìn ra vẻ khiếp sợ của Lâm Tú, vẻ mặt vô cảm nói:
"Làm nghề của chúng ta, chuyện này rất bình thường"
Lâm Tú bình phục tâm tình, lấy ra một cái bình sứ nói: "Có thể sẽ hơi đau, cô nhẫn nhịn một chút."
Trong cái bình này là thuốc trị thương tốt nhất do Quý phi nương nương ban cho, nàng ta nói Lâm Tú cứ luôn bị thương, lỡ như hôm nào đó không có Song Song cô nương sẽ phải dùng đến những thứ này.
Hắn bôi bột phấn lên vết thương trên cánh tay của A Kha, vẻ mặt nàng ta không có bất kỳ thay đổi nào, nhưng một cánh tay khác lại dùng sức siết chặt.
Lâm Tú lại giúp nàng ta băng bó, sau đó nói: "Đã biết bên cạnh người đó có cường giả bảo vệ, sao cô còn đi nữa?"
Trần Kha thản nhiên nói: "Hắn ta sống nhiều hơn một ngày, có thể sẽ có thêm một nữ tử vô tội nữa bị hại, vẫn nên giết sớm một chút sẽ tốt hơn."
Nàng ta còn ghét ác như thù hơn cả Lâm Tú tưởng tượng.
Lâm Tú nói: "Cô bị thương, đêm nay đừng đi nữa, ngủ lại đây một đêm đi, cô ngủ trên giường, ta ngủ dưới đất"
Trần Kha không từ chối, chỉ nhìn Lâm Tú với ánh mắt khó hiểu nói: "Nhà của ngươi cũng là quyền quý, nhưng ngươi và đám con cháu quyền quý kia lại không giống nhau."
Lâm Tú nói: "Nhà ta xuống dốc từ lâu, trước đây cũng không khác gì những bách tính bình thường"
Trần Kha tiếp tục nói: "Sau khi ngươi giết người kia, ta vẫn luôn theo dõi ngươi, ta thấy ngươi bảo quan sai giúp đỡ ông lão kia, cũng nhìn thấy ngươi đứng ra bảo vệ thiếu nữ đó, ở Thanh Lại ti ngươi có thể giữ vững được bản tâm, không bị mỹ sắc mê hoặc cũng không dễ dàng..."
Lâm Tú được nàng ta khen có chút xấu hổ, chỉ đành nói: "Làm việc tốt, chớ hỏi tiền đồ, đa tạ đã khích lệ..."
Xem xét từ biểu hiện của nàng ta, hình như nàng ta chỉ ở bên ngoài theo dõii Lâm Tú vào ban ngày, không hề biết chuyện buổi tối hắn chạy ra ngoài lén lút tu hành, chuyện này khiến Lâm Tú thoáng yên tâm.
Trần Kha nhìn hắn nói: "Nếu toàn bộ ác nhân đều suy nghĩ giống như ngươi, vậy thì Thiên Đạo Minh cũng không cần thiết phải tồn tại.."
Giữ nữ thích khách bị thương ở trong phòng ngủ một đêm, ngày hôm sau, khi Lâm Tú thức dậy nàng ta đã đi rồi.
Chăn gối đầu giường được xếp lại chỉnh tề, bên trên còn lưu lại chút hương thơm.
Nàng ta làm việc thật sự rất có phong phạm nữ hiệp, tuy Lâm Tú không thể gia nhập Thiên Đạo Minh cùng nàng ta giết sạch ác nhân khắp thiên hạ, nhưng chỗ của hắn vĩnh viễn là cảng tránh gió của nàng ta.
Hôm nay khi Lâm Tú ra khỏi nhà, hắn phát hiện một chuyện.
Bức họa truy nã A Kha đã dán khắp đường lớn ngõ nhỏ ở Vương Đô.
Tối qua nhị công tử của nhà Hoàng quốc công bị ám sát, hoàn toàn chọc giận triều đình, mới sáng sớm đã dán lệnh truy nã toàn thành, thề phải tróc nã nàng ta về quy án.
Cứ như vậy lúc nào nàng ta cũng phải bảo trì trạng thái ẩn nấp, một khi lộ diện nhất định sẽ bị phát hiện.
Mà đối với hiểu biết của Lâm Tú về năng lực này, tiến vào trạng thái ẩn thân rất hao tốn nguyên lực, nàng ta không thể lúc nào cũng ẩn thân được, như vậy khi nàng ta hoạt động ở Vương Đô sẽ trở nên cực kỳ gian nan.
Người của những phủ quyền quý đỉnh cao quả thật không dễ dàng động đến như vậy.
Trước giờ Lâm Tú chưa từng thấy triều đình truy bắt thích khách khắp nơi như thế này.
Điều đó khiến trong lòng hắn hơi lo lắng, ngàn vạn lần nàng ta đừng để bị bắt được.
Lệnh truy nã khắp toàn thành như vậy nhất định Thanh Lại ti phải nhận được tin tức, Lâm Tú không đến Dị Thuật Viện mà đến Thanh Lại ti hỏi thăm tình huống trước.
Sáng sớm, hình như Thanh Lại ti nhận một vụ án mạng.
Một thi thể bị vải trắng che phủ, đặt ở trong sân Thanh Lại ti.
Nghe nói là công tử của phủ Nhị đẳng bá nào đó đánh chết bách tính trên đường, nhưng vị Nhị đẳng bá kia lại sử dụng quan hệ để Thanh Lại ti thả nhi tử của ông ta ra.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất