Công Tử Biệt Tú

Chương 324: Hứa hẹn của Lâm Tú (2)

Chương 324: Hứa hẹn của Lâm Tú (2)
Giống với tiên nhân túy của Hồng Nê Cư, quý phụ danh viện của Vương Đô không biết có bao nhiêu, nhưng số lượng nước hoa có hạn, không phải tất cả mọi người ngày đầu tiên đã mua được, còn có không ít người thất vọng đi về, nghĩ ngày mai nhất định phải bảo hạ nhân trong nhà đi xếp hàng sớm.
Thậm chí có một vài người, đã dự tính để cho hạ nhân bắt đầu xếp hàng từ ban đêm.
Trong đội ngũ, còn có một vài nam tử trẻ tuổi, nghe được tin nước hoa đã bán hết, cũng đều thở dài rời đi.
Tuy bọn họ không dùng đến thứ này, nhưng có thể làm lễ vật tặng cho nữ tử trong lòng, dỗ các nàng vui vẻ.
Mấy ngày này Vương Đô rất náo nhiệt, sau khi rời khỏi trà lâu, ba người chậm rãi đi bộ ở trên đường.
Lý Bách Chương đi ở bên trái Lâm Tú, Tiết Ngưng Nhi đi ở bên phải Lâm Tú, Lý Bách Chương cảm khái nói: "Người có tiền ở Vương Đô thật là nhiều, rượu ngon một trăm lượng bạc, nước hoa một trăm lượng bạc, cho dù xưởng sản xuất một ngày làm việc mười hai canh giờ, cũng không đủ..."
Lâm Tú nhìn về mấy người ăn mày ở phía trước, nói: "Tuy quyền quý vung tiền như rác nhiều, nhưng người nghèo không có nổi cơm ăn cũng không ít"
Bên ngoài Ngưng Hương Trai, vô số người xếp hàng mua một lọ nước hoa nhỏ một trăm lượng bạc.
Nhưng ở nơi bên kia đường, lại còn có người không có nhà để về, ngay cả cơm ăn, cũng đều chỉ có thể dựa vào bố thí của người khác.
Lý Bách Chương và Tiết Ngưng Nhi ném cho mấy người ăn mày này ít bạc vụn, lập tức khiến cho bọn họ tranh nhau giành giật.
Lâm Tú đi đến trước mặt một người ăn mày, hỏi: "Lão nhân gia, gần đây ngủ ở đâu?"
Lão nhân không ngờ được quý công tử này sẽ nói chuyện với hắn, vẻ mặt cẩn thận, lắp bắp nói: "Ngủ, ngủ ở phía dưới vòm cầu."
Hai ngày trước, Lâm Tú từng đóng giả ăn mày ngủ ở trên đường Vương Đô, hắn biết ban đêm bên ngoài lạnh như thế nào, hơn nữa bây giờ còn chưa phải thời điểm lạnh nhất trong năm, đến lúc đó, giống như lão nhân này, sợ rằng rất khó sống qua được.
Hắn nghĩ nghĩ, nói: "Như vậy đi, ta dẫn các ngươi đi một chỗ, về sau các ngươi có thể ở nơi đó, tuy chỗ đó không lớn, nhưng buổi tối tốt xấu gì cũng có thể thông khí chống lạnh"
Lâm Tú nói là tòa nhà cũ lúc trước mình ở, sau khi chuyển đến gần hoàng cung, tòa nhà kia không có người ở, trống không thì cũng trống không, không bằng cho những người ăn mày này một chỗ an thân, để cho bọn họ mùa đông này không đến mức cóng chết.
Tiết Ngưng Nhi suy xét còn chu đáo hơn so với Lâm Tú, sau khi đoán được ý đồ của Lâm Tú, nàng lập tức bảo nha hoàn đi theo phía sau mua rất nhiều chăn đệm, phái người đưa đến nơi đó.
Nhà cũ của Lâm gia không phải có rất nhiều phòng, ở trong tình huống bình thường, không ở được nhiều người, nhưng nhóm ăn mày đều sắp đông chết rồi, đương nhiên sẽ không mỗi người ở một cái phòng.
Đệm chăn một cái tiếp một cái trải trên mặt đất, sương phòng phòng chính đều phủ kín, cho dù toàn bộ ăn mày của Vương Đô đều tới nơi này, cũng có thể ngủ được.
Sau khi biết được có người cung cấp nơi ở miễn phí cho bọn họ, nhóm ăn mày một truyền mười mười truyền trăm, có rất nhiều ăn mày đến chỗ này, bọn họ quỳ xuống dưới đất, đồng loạt hành lễ với Lâm Tú.
"Đa tạ ân đức của công tử và tiểu thư!"
"Mọi người là người tốt, người tốt nhất định sẽ có báo đáp "Bồ tát phù hộ, công tử và tiểu thư cả đời vô bệnh vô tai, nhiều phúc nhiều thọ..."
Lần đầu tiên làm chuyện tốt, được nhiều người cảm tạ như thế, trên đường về nhà, khóe miệng Tiết Ngưng Nhi luôn tươi cười, sau khi đưa nàng về nhà, Lâm Tú và Lý Bách Chương đi ở trên đường.
Lý Bách Chương cảm khái nói: "Vương Đô còn như thế, không biết các phủ ngoài Vương Đô, mùa đông năm nay, sẽ có bao nhiêu dân chúng không có nhà để về bị đông chết."
Lâm Tú nói: "Đất đai trong thiên hạ, đều là của hào tộc quyền quý, dân chúng vất vả một năm, nhưng cũng chỉ miễn cưỡng no bụng, thậm chí còn có người, đến no bụng cũng khó, chỉ có thể ăn xin giữ chút hơi tàn..."
Lý Bách Chương nhìn Lâm Tú, thấp giọng nói: "Những lời này, nói ở trong chúng ta là được rồi, đừng để người bên ngoài nghe được."
Hắn đi ở bên người Lâm Tú, lắc đầu nói: "Thật ra nói trắng ra, thiên hạ này là thiên hạ của quyền quý, bọn họ có được huyết mạch mạnh mẽ, cường giả mạnh nhất, mỗi một gia tộc cường đại đều có vô số dị thuật sư và võ giả phụ thuộc, thú triều dựa vào bọn họ ngăn cản, phản loạn dựa vào bọn họ bình phục, triều đình và chư quốc đại lục có thể chu toàn, cũng cần có sự giúp đỡ của bọn họ, quyền lực của bọn họ, cũng vì thế mà đến."
Những lời nói này của Lý Bách Chương, thật ra Lâm Tú cũng biết.
Trên đời này có rất nhiều chuyện, không phải đơn giản trắng đen như thế.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất