Công Tử Biệt Tú

Chương 327: Tỷ phu (2)

Chương 327: Tỷ phu (2)
Nàng bước nhanh đến đó, nói vài câu với mấy tiểu cô nương, các nàng từ dưới đất đứng lên, nhu thuận đứng ở bên cạnh Lâm Tú.
Khi bọn họ chuẩn bị rời đi, lại có một bóng người từ phía xa đi đến.
Đó là một nam tử, bộ dáng bình thường, vóc dáng không cao, nhìn có vẻ gầy gầy yếu yếu, từ chỗ bên cạnh đám người Lâm Tú đi đến, đứng trước mộ Trần Ngọc ngây người.
Tú bà thở dài nói: "Lúc trước khi A Ngọc đứng ở trước cửa mời khách, hắn luôn đứng ở xa nhìn lén, ta còn nghĩ, về sau A Ngọc chuộc thân, có thể có một người cùng nàng sống một cuộc sống bình thường cũng không tệ, ài..."
Lâm Tú nhìn mộ bia kia, cho dù nàng chỉ là một nữ tử thanh lâu, cũng có người yêu nàng kính nàng.
Thân phận của các nàng hèn mọn, nhưng cũng có người thân và bạn bè, có người quan tâm các nàng.
Các nàng là một người sống sờ sờ, nhưng vẫn luôn có người không coi các nàng là người.
Hắn đặt một cành mai trước mộ Trần Ngọc, thấp giọng nói: "Sẽ thay đổi..."
Một lát sau, Lâm Tú thu hồi suy nghĩ, nhìn về phía năm tiểu cô nương ở bên người.
Khi còn sống Trần Ngọc chăm sóc các nàng rất tốt, về sau, Lâm Tú sẽ tiếp nhận vị trí của nàng.
Sắp xếp các nàng như thế nào, hắn cần tìm Tiết Ngưng Nhi.
Kinh doanh của Ngưng Hương Trai, phân công của mỗi một người bọn họ đều rất rõ ràng.
Lâm Tú có kỹ thuật, Lý Bách Chương có nhân lực vật lực, Tiết Ngưng Nhi quản kinh doanh, quý phi ngồi chờ lấy tiền.
Chuyện cửa hàng, đều là Tiết Ngưng Nhi quản.
Sau khi trở lại Vương Đô, Lâm Tú đi đến cửa Tiết phủ, mời người gác cổng thông báo.
Một lát sau, một bóng người từ trong Tiết phủ vội vàng chạy đến.
Ngày đầu tiên của năm mới, Tiết Ngưng Nhi mặc một bộ quần áo mới, trang điểm rất đẹp, mấy tiểu cô nương nhìn thấy một tỷ tỷ xinh đẹp như thế, ánh mắt đều nhìn đến ngây người.
Lâm Tú nói rõ ý đồ đến của mình với Tiết Ngưng Nhi, Tiết Ngưng Nhi nhìn mấy tiểu cô nương, mỉm cười nói: "Yên tâm đi, giao các nàng cho ta, vừa lúc nhân thủ của cửa hàng chúng ta không đủ, ta còn để cho nha hoàn trong phủ đến trong cửa hàng hỗ trợ, đầu tiên để các nàng ở trong nhà của ta trước..."
Lời nói của Tiết Ngưng Nhi vừa mới hạ xuống, từ bên trong Tiết phủ đã truyền đến một trận bước chân hỗn độn, cùng với âm thanh có chút ồn ào.
"Cái gì, có người tìm Ngưng Nhi nhà chúng ta?"
"Còn là một vị công tử tuấn tú?"
"Có nói là nhà ai không?"
"Ta xem xem ta xem xem..."
Rất nhanh, có hơn mười người nam tử từ bên trong phủ chạy ra, một đám dùng ánh mắt đánh giá nhìn Lâm Tú, sau đó vừa gật đầu, vừa bình luận.
"Bộ dáng đúng là tuấn tú."
"Chỉ là hơi gầy một chút"
"Gây không sao, ăn nhiều cơm một chút là được rồi."
Có mấy người còn đi đến trước mặt Lâm Tú, liên tiếp mở miệng.
"Ngươi là nhà ai?"
"Năm nay bao nhiêu tuổi?"
"Thức tỉnh năng lực dị thuật gì?"
"Tu hành võ đạo đến cấp mấy rồi?"
Những người này giống như là tra hỏi hộ khẩu vậy, hỏi đến Lâm Tú có chút mơ hồ.
Tiết Ngưng Nhi dậm chân, cả giận nói: "Tứ ca, ngũ ca, thất ca, thập nhất ca, mọi người ở đây làm gì, các huynh không được vô lễ với bằng hữu của muội!"
Tiết gia mấy chục nam đinh, lại chỉ có một nữ tử, chung thân đại sự của nàng, người làm ca ca đương nhiên phải quan tâm.
Trước kia vô số nam tử quay xung quanh người nàng, bọn họ không hiếu kỳ như thế.
Nhưng không lâu lúc trước, bỗng nhiên tính tình nàng đại biến, không chỉ có cự tuyệt mọi người theo đuổi, còn bắt đầu chú ý đến tu hành, mỗi ngày đều đi Võ Đạo Viện luyện công, gần đây còn liên kết với người khác mở một cửa hàng...
Các loại chuyện, đều lộ ra rất quỷ dị.
Nhất là lúc trước nàng cự tuyệt sự theo đuổi của hai vị công tử nhà Quốc Công, lúc trước người theo đuổi muốn gặp nàng, ai nàng cũng không gặp, vừa rồi nghe nói có người đến tìm, ngay cả cơm trưa cũng không ăn nữa, vội vàng chạy ra ngoài, sao có thể không khiến cho bọn họ kinh sợ?
Tiết Ngưng Nhi trừng mắt nhìn bọn họ một cái, hung dữ nói:
"Các huynh mau trở về, nếu không muội sẽ tức giận!"
Mấy chục người nghe thế, lập tức nhanh như chớp chạy trở về.
Chọc cho Ngưng Nhi tức giận, tuy nàng sẽ không làm gì bọn họ, nhưng gậy gộc của phụ thân đại nhân, cũng không phải là dễ chịu như thế.
Lúc này, trước một cửa phủ cách Tiết gia không xa.
Một thiếu niên mười lăm mười sáu tuổi nhìn cửa Tiết phủ, hỏi:
"Nhị tỷ, tiểu bạch kiểm kia là ai, hình như là có quan hệ rất tốt với vị tỷ tỷ xinh đẹp kia của Tiết gia."
Triệu Linh m bình tĩnh, gõ lên trên đầu hắn một cái, nói: "Cái gì mà tiểu bạch kiểm, đó là tỷ phu của đệ!"
Thiếu niên ngẩn ra một chút, sau đó giật mình nói: "Nhị tỷ, tỷ thích tiểu bạch kiểm kia sao?"
Thời điểm rời khỏi Tiết phủ, Lâm Tú đi ngang qua cửa Triệu phủ.
Hắn cũng không đi vào, bởi vì ngày mai còn phải đến một lần.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất