Công Tử Biệt Tú

Chương 339: Đại hôn (2)

Chương 339: Đại hôn (2)
Dưới bàn, một người ngửa đầu than thở nói: "Vận mệnh bất công, thời vận không khéo, chỉ hận tại sao ta không phải họ Lâm..."
Đông cung.
Nghe tiếng chiêng trống bên ngoài, thái tử xụ mặt, trong lòng cực kì bực bội.
Lâm Tú là người hắn ta chán ghét cực độ, tất cả những người sở hữu dị thuật băng, hắn ta đều căm ghét, chỉ cần nhìn thấy bọn hắn, trong lòng hắn ta sẽ nảy sinh cảm giác thần phục.
Nhưng hắn ta là thái tử, hoàng đế tương lai, sao hắn ta có thể thần phục người khác được?
Cho nên tất cả những người sở hữu loại năng lực này đều đáng chết.
Triệu Linh Quân là nữ tử hắn ta thích, nếu có thể lấy nàng, vị trí thái tử của hắn ta sẽ cực kì vững chắc, không ai có thể lay động.
Người hắn ta ghét nhất lấy người hắn ta thích nhất, chuyện này khiến cho lòng hắn ta cực kì đè nén.
Hoàng cung.
Hạ Hoàng rất vui sướng, tối nay hắn ta ở lại cung Thiên Thu của Thục phi, rất có hứng uống vài chén rượu cùng Thục phi, sau đêm nay tâm sự của hắn ta có thể hoàn toàn buông xuống.
Trong cung Trường Xuân, Quý phi nương nương ôm linh sủng, đứng trong cung viện mà lòng dạ vô cớ trống trải.
Sau khi Lâm Tú thành thân sẽ không giống như trước, thường xuyên đến cung Trường Xuân thăm nàng và Niếp Niếp nhỉ?
Lê Hoa Uyển.
Thải Y đứng trước cửa sổ, nhìn về nơi pháo hoa nở rộ trên bầu trời đêm, khe khẽ thở dài.
Tiết phủ.
Tiết Ngưng Nhi không dùng cơm tối, một mình ngồi trước bàn trang điểm trong phòng, tối nay nàng tự trang điểm cho mình rất xinh đẹp, mày mắt như họa, cánh môi đỏ rực, nhưng trừ bản thân nàng ra không có người thứ hai thưởng thức.
Tối nay là ngày đại hôn của người nàng thích.
Tân nương không phải nàng.
Tân trạch Lâm phủ.
Hôm nay là ngày đại hôn của Lâm Tú và Triệu Linh Quân, địa điểm hôn lễ không phải Lâm phủ khi trước, mà là trạch viện tân hôn do bệ hạ ban cho bọn hắn.
Trạch viện này lớn hơn Lâm phủ khi trước, có đến năm sân, thảm đỏ được trải từ ngoài cửa đến tận bên trong, thỉnh thoảng lại có khách nhân từ bên ngoài bước vào.
Đại hôn thiên kiêu Triệu gia, quyền quý có uy tín danh dự ở Vương Đô, cho dù không đích thân đến dự cũng sẽ phái người tặng hạ lễ.
Mười phủ quốc công, mấy chục phủ hầu, không có ngoại lệ.
Mà vừa ban nãy, ngay cả hạ lễ trong cung cũng đến, hạ lễ kia có của bệ hạ, của hoàng hậu nương nương, Quý phi nương nương, Thục phi nương nương, đủ để thấy có bao nhiêu nhân vật lớn đều đang chú ý đến hôn lễ của đôi bích nhân này.
Trong sảnh chính của phủ trạch, truyền đến từng tiếng nói hùng hậu.
"Nhất bái thiên địa!"
"Nhị bái cao đường!"
Chủ hôn là lang trung Lễ Bộ ti, lần trước ông ta làm người chủ hôn chính là lúc thái tử lấy thái tử phi, từ việc lựa chọn người chủ hôn có thể nhìn ra bệ hạ rất coi trọng hôn sự này.
Đầu Lâm Tú đội mũ miện màu vàng, trên người mặc y phục tân lang đỏ thắm, trong tay cầm một dải lụa đỏ, đầu kia của lụa đỏ đang nằm trong tay nữ tử đội mũ phượng khăn quàng vai, trùm khăn đỏ ở phía đối diện.
Giữa dải lụa đỏ là hoa lụa cực lớn, do tân lang và tân nương cầm hai đầu, ngụ ý vui mừng kết duyên.
Lang trung Lễ Bộ ti mỉm cười nhìn đôi nam nữ trước mặt, hắng giọng, lớn tiếng nói:
"Phu thê giao bái!"
Đã lạy trời đất phụ mẫu, một lạy này, là phu thê bọn hắn lập lời thề vĩnh kết đồng tâm.
Sau khi lạy xong, bọn hắn sẽ là phu thê chính thức.
Tay Lâm Tú cầm dải lụa đỏ, đứng đối mặt với nữ tử đối diện.
Nửa năm trước, hắn làm sao cũng không ngờ sẽ có một ngày hắn kết hôn.
Lại còn với một nữ tử chỉ gặp qua một lần.
Hắn chỉ cần khom lưng xuống sẽ trở thành người đã có vợ.
Lâm Tú không có thời gian do dự, bởi vì nữ tử đối diện đã khom người xuống.
Lâm Tú cũng xoay người khom lưng bái lạy.
Từ giờ trở đi, bọn hắn chính là phu thê.
Lang trung Lễ Bộ cười nói: "Lễ thành, đưa vào động phòng!"
Dựa theo quy củ, Triệu Linh Quân được hai nha hoàn dìu vào chờ động phòng, Lâm Tú phải ở lại tiếp khách cho đến khi hôn lễ kết thúc.
Ở hàng ghế trước nhất, Võ An hầu vỗ vai Lâm Tú nói: "Linh Quân có lúc hơi tùy hứng, mong con chăm sóc nhiều hơn."
Lâm Tú nói: "Nhạc phụ đại nhân yên tâm, con sẽ như vậy."
Triệu Linh m cầm chén rượu lên, kề sát bên môi, một hơi uống hết, sau đó nói nhỏ bên tai Lâm Tú: "Bắt đầu từ bây giờ, đừng để ta nhìn thấy huynh hái hoa ngắt cỏ nữa, nếu không, hừ.."
Bình thường Linh m không hay uống rượu, lúc này gương mặt ửng hồng, hiển nhiên đã hơi say.
Ánh mắt Lâm Tú nhìn bên cạnh nàng, Triệu Hiên run rẩy, lấp tức dời tầm mắt.
Trận chiến khuất nhục ở lôi đài, khiến hắn ta một lần nữa làm quen Lâm Tú đồng thời cũng để lại cho hắn ta ám ảnh tâm lý khó phai mờ.
Tự tin của hắn ta, kiêu ngạo của hắn ta, đều bị đả kích không còn chút nào khi bị khuất nhục trước mặt mọi người.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất