Công Tử Biệt Tú

Chương 340: Đại hôn (3)

Chương 340: Đại hôn (3)
Tuy tối nay là hôn lễ của hắn, nhưng người Lâm Tú quen biết không nhiều.
Bằng hữu của hắn, vốn cũng chẳng được mấy người.
Tiết Ngưng Nhi, Tần Uyển, Lý Bách Chương, công chúa Minh Hà, còn có A Kha.
Tiết Ngưng Nhi không đến, Tần Uyển là con nợ của hắn, thân phận A Kha không thể lộ ra ngoài, Lý Bách Chương và công chúa Minh Hà đều ở đây, Lâm Tú đi đến trước bàn của bọn hắn, nâng chén nói: "Tần vương điện hạ, công chúa điện hạ, đêm nay hãy uống tận hứng..."
Công chúa Minh Hà nhấp một ngụm rượu trái cây, lắc đầu nói:
"Không ngờ đấy không ngờ, nữ nhân kia cuối cùng vẫn rơi vào tay của ngươi."
Sau đó nàng chuyển chủ đề, có chút thấp thỏm nhìn Lâm Tú hỏi:
"Nếu sau này nàng không cho ngươi và ta tu hành thì phải làm sao?"
Lâm Tú nhún vai nói: "Tu hành là chuyện nhỏ, lời của nương tử nhất định phải nghe"
Công chúa Minh Hà biến sắc, gương mặt xinh đẹp lộ vẻ phẫn nộ nói: "Hay cho kẻ thấy sắc quên nghĩa như ngươi, có nương tử thì quên bằng hữu!"
Lý Bách Chương một hơi uống cạn rượu trong chén, vỗ vai Lâm Tú, nhìn hắn với ánh mắt đầy thâm ý nói: "Hi vọng ngươi có thể trải qua một buổi tối tốt đẹp..."
Những khách nhân còn lại, Lâm Tú đều không quen biết.
Nhưng xuất phát từ lễ nghi, hắn vẫn kính rượu từng bàn.
"Chúc mừng Lâm công tử!"
"Chúc Lâm công tử cùng Triệu cô nương sớm sinh quý tử, bạc đầu giai lão..."
Tửu lượng của Lâm Tú vốn không tốt, may mà hắn đã chuẩn bị từ sớm, rượu dùng để kính được pha từ một chén rượu chín chén nước, khi ngửi sẽ có một ít hương rượu, uống vào lại không khác nước lọc.
Khi khách nhân cuối cùng rời đi cũng đã sắp đến giờ tý.
Phu phụ Bình An bá đi đến trước cửa phủ, Chu Quân nắm tay Lâm Tú nói: "Bây giờ con đã là người có gia thất, nhất định phải biết thông cảm cho nương tử, không thể giống như trước kia, trừ tu hành chính là tu hành, phải ở bên cạnh nàng nhiều hơn..."
Lâm Tú gật đầu nói: "Con biết rồi, nương yên tâm đi"
Hạ Hoàng cố ý ban cho bọn hắn trạch viện ngũ tiến, phu phụ Bình An bá hình như cũng không muốn làm phiền cuộc sống của bọn hắn, sau khi thành hôn Lâm Tú và Triệu Linh Quân sẽ ở đây.
Trước khi đi, Chu Quân còn nắm chặt tay Lâm Tú nói: "Con phải tranh thủ một chút, nương và cha con còn đang đợi ôm tôn tử..."
Mãi cho đến khi tiễn bọn hắn đi, Lâm Tú trở về trong phủ, thở dài một hơi.
Trạch viện này từ cực kì náo nhiệt đến cực độ yên tĩnh, dường như chỉ trong một cái chớp mắt.
Trong trạch viện tĩnh lặng, chỉ có đèn lồng đỏ dán chữ hỉ còn đang tỏa ra ánh sáng vui mừng đỏ lựng.
Lâm Tú đi vào bên trong, căn phòng sâu trong cùng, vẫn còn sáng ánh nến.
Đó là nơi động phòng của hắn.
Sắp cùng một nữ tử chỉ có duyên gặp gỡ một lần ngủ trên cùng một chiếc giường, trong lòng Lâm Tú có một cảm giác rất hoang đường.
Càng vớ vẩn hơn là hắn vậy mà lại sinh ra suy nghĩ rất hoang đường với loại chuyện này.
Cùng một chuyện, trước đây hắn cũng làm không ít.
Nhưng với mấy nữ tử kia chỉ là chơi đùa mà thôi, người trong phòng đó là thê tử hắn dùng tam thư lục lễ, kiệu tám người khiêng để cưới về nhà, là người sẽ cùng hắn chung sống cả đời, có một vài chuyện cũng không cần quá nóng vội.
Nhất định Triệu Linh Quân cũng giống như Lâm Tú, rất kháng cự hôn sự này, nếu nàng không muốn, Lâm Tú cũng sẽ cho nàng đủ tôn trọng, cho dù là đêm động phòng hoa chúc, hắn cũng có thể ngũ dưới đất.
Cũng không phải chưa từng ngủ.
Trong lòng nghĩ những chuyện này, Lâm Tú chậm rãi bước lên, đẩy cửa vào.
Trong phòng, không một bóng người.
Lâm Tú ngẩn ra một chút, sau khi nhìn xung quanh, rất nhanh đã hiểu ra gì đó.
Vừa nãy hắn thật sự đã suy nghĩ quá nhiều.
Hắn cười cười, xoay người đóng cửa lại, đi đến trước bàn, trên bàn trong phòng có đặt hai chén rượu, đây vốn dĩ là rượu hợp cẩn cần dùng trước khi động phòng, cũng là rượu giao bôi.
Hai tay Lâm Tú cầm một chén rượu lên, một hơi uống sạch rượu trong chén, sau đó thở dài một hơi.
Tối nay có thể ngủ trên giường rồi.
Cả chiếc giường này đều là của hắn.
Thật tốt.
Chỉ là nàng hoàn toàn không cần làm vậy.
Cùng là người bị hại của hôn ước này, Lâm Tú hoàn toàn có thể hiểu được cảm nhận của nàng.
Bọn hắn có thể ngồi xuống nói chuyện đàng hoàng.
Nhưng hình như nàng không muốn nói.
Triệu phủ.
Bình thường Triệu Linh m không hay uống rượu, hôm nay lại phá lệ uống mấy chén, chỉ vì hôm nay là ngày đại hỉ của tỷ tỷ, là đại hôn của người tỷ tỷ mà từ nhỏ nàng đã rất sùng bái tôn kính cùng yêu thích, nàng có lý do để vui vẻ.
Choáng váng trở về phòng mình, nhìn thấy bóng người đứng trong phòng, Triệu Linh m ngây người.
Chút men say kia lập tức tan biến không còn gì.
Nàng nhìn nữ tử đang đứng trong phòng nàng, khiếp sợ nói: "Sao tỷ lại ở đây!"

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất