Công Tử Biệt Tú

Chương 369: Tư vị ăn chơi trác táng (1)

Chương 369: Tư vị ăn chơi trác táng (1)
Nàng ngẩng đầu nhìn Triệu Linh Quân, hỏi: "Tỷ tỷ, hai người các ngươi vẫn tiếp tục như vậy à?"
Triệu Linh Quân hỏi: "Như vậy không phải rất tốt à?"
Triệu Linh m khó hiểu nói: "Cho dù hắn có ra ngoài tìm nữ tử khác, tỷ cũng cũng không tức giận sao?"
Vẻ mặt Triệu Linh Quân vẫn luôn duy trì vẻ lạnh nhạt, nói: "Tuy bọn ta là phu thê trên danh nghĩa, nhưng lại không có quan hệ phu thê thật sự, nói cho cùng, là trước đó ta đã khiến hắn phải chịu thiệt, ta không có tư cách tức giận, cũng sẽ không tức giận."
Triệu Linh m nói: "Chẳng lẽ hai người muốn như thế cả đời hả?"
Triệu Linh Quân nói: "Ta sẽ không làm hắn lỡ dở cả đời, đợi đến lúc chúng ta có năng lực thay đổi một số chuyện, hắn sẽ có thể cưới nữ tử hắn thích"
Triệu Linh m khẽ thở dài, chỉ cảm thấy hai người bọn họ đều cực kỳ đáng thương.
Một người trong mắt chỉ có tu hành, nhưng không thể không tuân theo hôn ước mà thành thân.
Một người rõ ràng có thể giống người bình thường, lấy vợ sinh con, có một cái mái nhà ấm áp hài hòa, lại bởi vì việc hôn sự này mà hủy mất hạnh phúc vốn nên thuộc về hắn.
Nếu nàng sinh ra sớm hơn vài năm, nhất định sẽ không như thế.
Nàng nhất định sẽ không đối xử với hắn giống như tỷ tỷ.
Nếu hắn dám ra ngoài tìm nữ nhân khác, nàng sẽ đánh gãy chân hắn.
Đáng tiếc không có nếu như.
Mà nàng cũng không có tư cách làm như vậy.
Lúc này Lâm Tú đã cùng A Kha đi tới tiệm mì kia.
Vừa rồi trên đường suýt nữa bị Linh m nhận ra, lòng hắn vẫn còn sợ hãi.
Mặc dù dịch dung có tác dụng, nhưng đối với người quen thuộc nhất, chỉ sợ chỉ cần một ánh mắt, một động tác theo thói quen, đều sẽ khiến hắn bại lộ thân phận. Sau này lúc hắn dịch dung rồi vẫn nên cách xa Linh m một chút.
Ông chủ tiệm mì nhanh chóng bưng tới hai bát, nhìn Lâm Tú với ánh mắt đầy thâm ý, nữ tử bên người vị công tử trẻ tuổi này, lại đổi vị khác.
Tuy không cùng một người, nhưng đều xinh đẹp như nhau.
Thật là một cuộc sống khiến người ta hâm mộ...
Lâm Tú và A Kha ăn xong cơm trưa, lúc đi tới Bắc Thành, đã thay đổi vẻ ngoài vốn có của mình.
Diện tích Vương Đô thật ra cũng không phải quá lớn, nhưng trong bốn thành Đông Nam Tây Bắc, mỗi một thành đều là một thế giới khác biệt, đa số người ở Đông Thành cả đời đều không đến Bắc Thành, một vài dân chúng nghèo khổ ở Bắc Thành cũng cả đời không đặt chân đến Đông Thành.
Nơi này không có người quen biết Lâm Tú, có điều lệnh truy nã A Kha trái lại dán đến tận nơi này.
Kẻ mà A Kha vốn định truy sát là một tên ác bá tên Từ Long ở Bắc Thành, người này có tiếng hung ác lẫy từng tại một khu phố nhỏ ở Bắc Thành, nghe nói là bắt nạt người già chèn ép người trẻ, hoành hành làm bậy cả khu, nhưng bởi vì thuộc hạ của hắn có một bang phái nhỏ, lại có liên hệ mật thiết với quan phủ, bởi vậy vẫn nhỡn nhơ ngoài vòng pháp luật.
Tuy A Kha là một tên thích khách, nhưng nàng khác với những thích khách trước kia ám sát Lâm Tú.
Những người đó là lấy tiền làm việc, chỉ nhận bạc không nhận người, nhưng nàng thì chưa bao giờ ám sát vì bạc, mỗi khi đi ngang qua nơi nào, nếu nghe thấy có loại người làm ác đáng chết, nàng sẽ tự mình tiến hành điều tra, nếu tình huống là thật, người nọ thật là kẻ đáng chết thì nàng sẽ ra tay.
Cách làm này tuy khiến lòng người sảng khoái, nhưng lại khiến cho tình cảnh của chính nàng ấy trở nên càng ngày càng nguy hiểm hơn.
Theo số lần nàng ra tay, kẻ ác bị nàng giết cũng càng ngày càng nhiều, nàng cũng càng ngày càng bị triều đình coi trọng.
Nếu tương lai thật sự có một ngày, triều đình có ý định giết nàng, cho dù có phải trả bằng bất cứ giá đắt nào cũng phải giết được nàng, chỉ cần phái ra một vị cường giả cấp Thiên thì sự ẩn giấu của nàng đã không có bất cứ tác dụng gì, ngược lại sẽ trở thành sơ hở lớn nhất của nàng.
Để giảm nhẹ cảm giác tồn tại của nàng ở trong mắt triều đình, có thể sử dụng con đường chính quy để giải quyết sự việc thì vẫn đừng nên cho nàng ra tay nữa.
Hai người ngăn cản một lão già trên đường, Lâm Tú hỏi: "Lão nhân gia, xin hỏi người có biết Từ Long không?"
Nghe đến cái tên này, lão già vốn cực kỳ bình tĩnh, sắc mặt đột nhiên thay đổi, lập tức lắc đầu nói: "Không biết, không biết, ta không biết gì cả, ngươi đi nơi khác hỏi thử đi!"
Nói xong, lão ta nhanh chóng bỏ chạy.
Lâm Tú nhìn tốc độ lão biến mất mà trợn mắt há hốc mồm, lão nhân gia trông thì lớn tuổi, mà tốc độ đi đứng quả thật không thua kém gì người trẻ tuổi.
Không lâu sau, hắn lại cản một nam tử, hỏi: "Vị tiểu ca này, ngươi ở kế bên này hả, có từng nghe qua cái tên Từ Long không, có phải hắn thường xuyên ức hiếp dân chúng, ức hiếp..."

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất