Công Tử Biệt Tú

Chương 368: Gặp nhau giữa đường, nguy! (3)

Chương 368: Gặp nhau giữa đường, nguy! (3)
Lâm Tú liếc nàng một cái, phí lời, hiện giờ nàng chính là Châu Huệ Mẫn của Đại Hạ, sao có thể không xinh đẹp?
Lại nói, loại năng lực này sau khi thức tỉnh lần thứ ba thì quả thực kì diệu, về cơ bản có thể phục dựng lại dung mạo mà Lâm Tú tưởng tượng ra một cách trọn vẹn, chỉ có điều không thể chỉnh sửa được dáng mặt và các đường nét, chỉ có thể chọn một vài người vốn đã có dáng mặt tương tự với nàng.
Lâm Tú nhìn gương mặt vô cùng quen thuộc trước mắt hắn, hồi lâu vẫn chưa thể hoàn hồn lại.
Tuy rằng không cùng một thế giới, song ấy là gương mặt ở một thế giới khác mà hắn quen thuộc quá đỗi, điều này khiến Lâm Tú có một loại cảm giác như kiểu thời gian và không gian đang giao thoa với nhau.
Chỉ bằng gương mặt ấy thôi, Lâm Tú đã thấy được an ủi vô cùng.
Trong lòng hắn nghĩ, lần sau khi đưa nàng ra ngoài thì nên biến mặt nàng thành ai đây...
A Kha nhìn ánh mắt thất thần của Lâm Tú, nàng hỏi: "Sao thế?"
Lâm Tú hoàn hồn, nói: "Không có gì, như này là ra ngoài được rồi, nhưng ngươi phải chú ý, tốt nhất là đừng đụng vào gương mặt bây giờ của ngươi, nếu dùng lực mạnh quá khả năng sẽ mất đi hiệu lực"
A Kha gật đầu, đáp: "Ta biết rồi."
Hai người ra khỏi phủ đệ, A Kha và Lâm Tú sóng vai bước trên đường, tất nhiên, hắn cũng đã thay y phục và hơi hơi sửa sang lại khuôn mặt. Tuy rằng ở Vương Đô, gương mặt này của hắn không phải quá đặc biệt, song ngộ nhỡ đụng phải người quen cũng sẽ kéo đến phiền phức không cần thiết.
A Kha bước đi trên đường, nét mặt nàng phiếm vẻ thiếu tự nhiên, chốc lát sau nàng quay đầu nhìn về phía Lâm Tú, hỏi hắn: "Tại sao bọn họ đều đang nhìn ta vậy, mặt ta lại biến trở lại như cũ rồi ư? ?"
Lâm Tú bất lực nói: "Giờ ngươi xinh đẹp thế kia, bọn họ tất nhiên sẽ phải nhìn ngươi. Yên tâm đi, sẽ không bị lộ tẩy đâu"
Lâm Tú rất có tự tin với tay nghề của hắn, lệnh truy nã A Kha được dán khắp phố lớn ngõ nhỏ ở Vương Đô, song dù nàng có đi ngang qua tờ truy nã đó thì cũng chẳng ai có thể phát hiện ra đầu mối gì.
Bởi vì nàng ở trong lệnh truy nã và nàng của hiện tại hoàn toàn là hai người khác nhau.
Do thân phận nên từ trước đến nay A Kha sẽ không xuất hiện trước mặt mọi người. Lúc này nàng cùng Lâm Tú quang minh chính đại bước đi trên đường lớn, khi đầu còn thấy không được quen cho lắm, song rất nhanh nàng đã dần dần thích ứng, cũng không còn câu nệ như trước nữa.
Lâm Tú chuẩn bị đưa A Kha tới một tiệm mì mùi vị khá ngon, hai người vừa mới đi qua góc con đường, Lâm Tú ngước mắt, trông thấy phía trước có hai bóng người đi tới.
Nhìn thấy tỷ muội Linh Quân và Linh m, trong lòng Lâm Tú kinh ngạc, da đầu hắn trong nháy mắt trở nên tê rần.
Có điều hắn đã nhanh chóng ý thức được điều gì đó, trên mặt khôi phục lại sự bình tĩnh, tỏ vẻ điềm nhiên như không mà đi qua trước mặt bọn họ.
Triệu Linh Quân và Triệu Linh m cũng chỉ lướt mắt qua gương mặt của A Kha, dù sao trên đường xá ở Vương Đô cũng rất hiếm gặp một nữ tử nào đẹp như vậy.
Còn về Lâm Tú, hai người họ tự động bỏ qua.
Triệu Linh m kéo lấy tỷ tỷ nói: "Cô nương kia trông đẹp quá"
Triệu Linh Quân khẽ mỉm cười, bảo: "Dung mạo và khí chất của nàng đều rất đặc biệt, đẹp đến mức không được chân thực cho lắm"
Triệu Linh m đang định tán thành với đánh giá của Triệu Linh Quân thì bỗng sựng người như nhận ra được điều gì, sau đó nàng bất thình lình quay phắt đầu lại, lớn tiếng nói: "Đứng lại!"
Nghe được giọng nói ấy, trong lòng Lâm Tú đột nhiên nảy ra một chữ.
"Nguy!"
Đầu đường Vương Đô, sau khi Lâm Tú dịch dung quay đầu lại, nghi ngờ cùng mờ mịt nhìn Linh m, hỏi: "Vị cô nương này, ngươi đang gọi ta phải không?"
Triệu Linh m bước nhanh đến, đánh giá hắn từ trái qua phải từ trên xuống dưới.
Không biết vì sao, nàng cảm thấy người này cực kỳ quen thuộc, lại không nói ra được là quen thuộc ở chỗ nào.
Vừa rồi nàng suýt nữa đã nhận hắn thành Lâm Tú.
Trên mặt Lâm Tú lộ ra nụ cười, nhìn nàng, hỏi: "Vì sao cô nương lại nhìn bổn công tử như vậy, có muốn ta tìm một chỗ không người, để cho cô nương nhìn cẩn thận không?"
Nghe thấy mấy lời ngả ngớn này, trên mặt Triệu Linh m hiện ra vẻ chán ghét, phất phất tay, nói: "Không có việc gì, đi đi..."
Lâm Tú nhìn nàng một cái, xoay người rời đi cùng A Kha.
Triệu Linh m đi đến trước mặt tỷ tỷ, không nhịn được nói: "Vừa rồi suýt nữa muội đã nhận nhầm hắn thành Lâm Tú..."
Triệu Linh Quân nhìn bóng lưng hai người rời đi, rất lâu sau mới dời tầm mắt, lắc đầu nói: "Dáng vẻ bọn họ khác nhau mà, sao muội lại nhận nhầm được thế?"
Triệu Linh m nói: "Cảm thấy bọn họ rất giống mà, thôi, là muội nhận sai người."

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất