Công Tử Biệt Tú

Chương 371: Tư vị ăn chơi trác táng (3)

Chương 371: Tư vị ăn chơi trác táng (3)
Nhìn thấy đại ca bang phái bị người bên đường đánh đấm, bang chúng Hắc Hổ Bang đương nhiên không thể nhịn, thi nhau quơ đao khảm gậy gộc, chạy như điên về bên này, binh khí trong tay chém về phía người Lâm Tú.
Từ Long thấy vậy, hoảng sợ, vội vàng nói: "Dừng tay, đều dừng tay"
Đại ca lên tiếng, vài bang chúng của Hắc Hổ Bang dừng cương trước bờ vực, một người trong đó vẫn còn giơ đao giữa không trung, khó hiểu nói: "Đại ca, không chém hắn à?"
Từ Long tức giận nói: "Chém con mẹ ngươi, bình thường ta dạy dỗ các ngươi thế nào, phải giúp mọi người làm chuyện tốt, đừng có suốt ngày đánh đánh giết giết!"
Hắn ta đứng dậy từ trên mặt đất, nói với người trước mắt trẻ tuổi trước mặt: "Vừa rồi là Từ mỗ đã thất lễ, đều là lỗi của ta, công tử đánh ta một trận cũng không sao, chỉ cần hết giận là được..."
Mọi người trong Hắc Hổ Bang đều không hiểu, từ khi nào thì đại ca biết sợ như vậy, bị đánh nhưng không đánh trả, đây không giống tác phong của hắn ta!
Lúc này, lại mấy bóng dáng cách đó không xa chạy tới.
Một người ăn mặc công phục của bộ khoái, nhìn trên người Từ Long đây dấu chân, vô cùng chật vật thì kinh ngạc nói: "Từ huynh đệ, đây là có chuyện gì vậy?"
Từ Long nói: "Không có việc gì, không có việc gì, đều là hiểu lắm"
Tên bộ khoái kia hết nhìn Từ Long, lại nhìn Lâm Tú, cau mày nói:
"Ai to gan lớn mật lại dám đánh Từ huynh đệ của ta, làm phản rồi, theo bọn ta đến nha môn một chuyến!"
Từ Long vội vàng nói: "Trương bộ đầu, không đến mức đó đâu, thật sự không đến mức đó!"
Trương bộ đầu vung tay áo lên, nói: "Yên tâm, hôm nay lão Trương ta nhất định lấy lại công bằng cho Từ huynh đệ ngươi!"
Đầu phố Bắc Thành, hiện tại Từ Long tiến thoái lưỡng nan.
Thật ra hắn ta chỉ muốn dàn xếp mọi chuyện cho ổn thỏa, nhưng mấy tên bổ khoái bình thường có quan hệ tốt với hắn ta nhìn thấy hắn ta bị đánh thì cả đám lòng đầy căm phẫn, không nói nhiều mà dẫn đôi nam nữ trẻ tuổi này tới nha môn, Từ Long khuyên thế nào cũng không khuyên được, cho nên cũng chỉ có thể đi theo bọn hắn tới Bắc Thành.
Nha môn Bắc Thành, Bắc Thành Lệnh nghe thấy việc này, vừa mới đi ra, còn chưa nói gì, vị công tử trẻ tuổi đứng trong viện kia đã nói thẳng: "Ta tên Lâm Tú, cha ta là Bình An bá, người này chọc giận bổn công tử, ngươi phái người đưa hắn ta đến Thanh Lại ti, bổn công tử muốn đánh cho hắn ta mấy chục bản để trút giận!"
Nghe thấy vị công tử trước mắt, là con trai của Bình An Bá, Bắc Thành Lệnh lập tức không bình tĩnh nổi.
Bình An Bá chính là một vị Nhất đẳng bá mới được tấn phong, có thể nói chính là đang được trời ban ơn, hắn ta ăn tìm gấu mật hổ đâu mà dám gây sự với hắn?
Bất kể là nha môn nào ở Đông Nam Tây Bắc, vị này cũng đều có thể hoành hành ngang ngược.
Từ Long lại càng thêm hối hận, vừa tức lại vừa hối hận, vốn dĩ đã không còn chuyện gì, đều tại mấy tên đáng chết này, cứ không ngừng đẩy hắn ta vào hầm lửa, phải chịu mấy chục bản oan uổng rồi.
Lâm Tú yêu cầu, Bắc Thành Lệnh đương nhiên không dám cãi lời, lập tức ra lệnh cho hai tên bổ khoái: "Không nghe thấy Lâm công tử nói à, còn không mau dẫn hắn ta đến Thanh Lại ti!"
Vị Trương bộ đầu vừa rồi còn thấy bất công vì Từ Long bị tổn thương, nay lập tức lại đạp lên mông hắn ta một cước, cả giận nói: "Cũng không nhìn xem ngươi là ai, đến Lâm công tử cũng dám trêu chọc. Thành thật chút, ngoan ngoãn đi cùng bọn ta đi...
Từ Long ăn xui xẻo, trong lòng đã ân cần hỏi thăm mười tám đời tổ tông của Trương bộ đầu một lần từ lâu.
Nếu không phải vừa rồi hắn ta can thiệp vào thì sao mình phải chịu oan mấy chục bản được?
Lúc Lâm Tú và A Kha đi ra khỏi nha môn Bắc Thành, lần đầu tiên hắn cảm nhận, thì ra làm người quyền quý lại có cảm giác như vậy.
Cuối cùng hắn cũng được làm một tên ăn chơi trác táng chân chính rồi.
Vào nha môn, không cần nói gì, chỉ cần cho bọn họ thấy được thân phận của hắn là đủ rồi.
Thậm chí Bắc Thành Lệnh còn không hỏi một câu về tình tiết vụ án đã ngoan ngoãn nghe theo lời hắn nói, đưa Từ Long đến Thanh Lại ti.
Khó trách có nhiều người muốn làm quyền quý đến vậy, cũng khó trách nhiều đệ tử nhà quyền quý lại không biết kiêng nể, vô pháp vô thiên như thế.
Chỉ là con trai của một vị Nhất đẳng bá đã có thể khiến cho quan phụ mẫu của một thành sợ đến như vậy, huống chỉ là đám quyền quý quyền hành cao nhất ở trên, ở trong mắt bọn họ, luật pháp có lẽ chỉ là công cụ để phục vụ cho bọn họ mà thôi.
Tần Thông là vậy, Tần Duệ cũng là như vậy, đây mới chỉ là thứ Lâm Tú nhìn thấy, thế thì không biết thứ hắn còn chưa thấy nhiều cỡ nào.
Trên đường, hắn bảo A Kha đi về chờ tin trước, còn hắn thì một mình đi tới Thanh Lại ti.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất