Công Tử Biệt Tú

Chương 385: Linh m và Tần Uyển. (1)

Chương 385: Linh m và Tần Uyển. (1)
Vẫn chỉ có Ngưng Nhi rạng rỡ mới có thể kích thích dục vọng muốn bảo vệ của hắn.
Nhưng có điều đột nhiên Tiết lão Quốc Công đột phá cấp Thiên, chuyện này đối với Đại Hạ hay Tiết gia cũng đều có ý nghĩa vô cùng. Mấy ngày nay cửa nhà Tiết gia đều bị người đến bái phỏng muốn sập luôn. Vài người không được bái phỏng Tiết lão Quốc Công, đều mượn tay tiểu thư trong nhà, tặng cho Tiết Ngưng Nhi rất nhiều lễ vật, làm cho nàng mỗi ngày phải gặp rất nhiều người, đến nỗi không có thời gian tìm Lâm Tú.
Cho nên Lâm Tú chăm chỉ tu hành, chỉ đến mỗi Lê Hoa Uyển.
Lâm Tú đang định ra ngoài, thay xong y phục chỉnh tề, bỗng nhiên bên ngoài vang lên tiếng đập cửa.
Tòa nhà này của hắn bình thường hiếm ai đến gõ cửa, Lâm Tú đi đến, mở cửa ra, nhìn thấy trước cửa là Triệu Linh m khiến hắn thiếu chút nữa nghĩ mình nhìn nhầm rồi.
Lâm Tú ngẩn ra một chút mới phải ứng lại, hỏi: "Sao ngươi biết ta ở trong này?"
Triệu Linh m cố gắng chen người vào sân, nói: "Ngươi ở một nơi rộng như vậy, không cảm thấy cô đơn hả? Buổi tối ngủ một mình không sợ hả?"
Lâm Tú nói: "Không làm chuyện xấu không sợ quỷ gõ cửa thì có gì phải sợ?"
Triệu Linh m nói: "Cho dù không sợ hãi, nhưng cũng đâu an toàn. Ở đây cách hoàng cung quá xa, lực lượng tuần tra buổi tối không đủ, ngươi quên chuyện ngươi bị ám sát rồi sao. Dù sao ở đây cũng nhiều phòng trống, ta sẽ ở lại đây với ngươi, vừa giúp ngươi tu hành, vừa có thể bảo vệ ngươi."
Lâm Tú nhìn vẻ mặt hiên ngang lẫm liệt của nàng, nếu không phải hắn biết nàng là người thế nào thì suýt nữa cũng tin thật.
Làm sao Lâm Tú có thể cho nàng toại nguyện được?
Hắn ho nhẹ một tiếng nói: "Không được"
Triệu Linh m hỏi: "Vì sao không được?"
Lâm Tú nhìn nàng, giải thích: "Ngươi là muội muội của thê tử ta, biết muội muội của thê tử có ý nghĩa gì không? Ta không ở với tỷ tỷ ngươi, lại ở cùng ngươi, rốt cuộc là cưới ngươi hay cưới nàng, không biết sẽ bị bàn tán khắp nơi hả? Huống hồ, như vậy thì sau này sao ngươi lập gia đình được?"
Triệu Linh m không để tâm nói: "Cây ngay không sợ chết đứng, ta không lo lắng thì ngươi còn lo lắng làm gì?"
Lâm Tú thẳng thắn nói rõ với nàng: "Ta biết mục đích của ngươi, không phải ngươi muốn theo dõi ta, không để ta trêu hoa ghẹo nguyệt. Nhưng ngươi đừng quên, ngươi đã nói mặc kệ chuyện giữa ta và tỷ tỷ ngươi thế nào, cho dù ta có mang nữ tử khác về đây, ngươi cũng không được xen vào."
Triệu Linh m nói: "Ta không xen vào mà, ngươi dẫn ai thì dẫn đi, không ảnh hưởng tới ta là được rồi. Ta chủ phụ trách bảo vệ an toàn cho ngươi, mặc kệ chuyện khác."
Nàng đã nói vậy thật khiến Lâm Tú không biết còn có thể nói thêm được gì.
Rõ ràng nàng tới đây làm bóng đèn, có nàng ở đây thì Lâm Tú muốn làm bất cứ việc gì cũng phải thu liễm một chút.
Đây là mục đích của nàng.
Triệu Linh m đi đến cửa một sương phòng, nói: "Ta ở chỗ này"
Lâm Tú nói: "Phòng đó có người rồi"
Lông mày Triệu Linh m nheo lại: "Người nào?"
Tâm Tú nói: "Nếu có cơ hội ngươi sẽ được gặp"
Phòng nàng chọn vừa khéo là phòng của A Kha, Lâm Tú giữ lại cho nàng.
Triệu Linh m nhăn mày, lại chỉ vào một gian khác, hỏi: "Ta muốn phòng này"
Lâm Tú bất đắc dĩ nói: "Nơi đó cũng có người."
Gian này là phòng của Tần Uyển.
Triệu Linh m lạnh lùng nói: "Giờ ngươi nói cho ta biết phòng nào có thể ở được"
Lâm Tú thành thật nói: "Ngoại trừ hai gian này ra thì ở đầu cũng được"
Cuối cùng Triệu Linh m cũng chọn sương phòng đối diện, lập tức chuyển đồ dùng vào, tuy ngoài mặt Lâm Tú không quá vui, nhưng không hiểu sao trong lòng hơi cao hứng.
A Kha đi rồi, không biết khi nào mới trở về.
Tần Uyển cũng khi không nhà để về mới nhớ tới hắn, phần lớn thời gian có thể ở đây với Lâm Tú cũng chỉ có Đại Hoàng.
Xem ra Linh m tính ở đây thường xuyên.
So với trước kia không thể ở đây ôm ôm ấp ấp, khanh khanh ta ta với Ngưng Nhi, nhưng thật ra cũng không khác gì mấy. Có thể có bạn thuê phòng dài hạn, làm ban đêm bớt cô độc tịch mịch thì cớ sao không làm?
Giúp nàng trải giường xong, sắp xếp lại phòng, Triệu Linh m hỏi: "Ô đây có gì ăn không?"
Lâm Tú nói: "Phòng bếp còn vài cái bánh bao, để ta lấy cho ngươi."
Một lát sau, Triệu Linh m cắn một miếng bánh bao, kinh ngạc nói: "Bánh bao này ăn rất ngon, ngươi làm hả?"
Lâm Tú nói: "Ta làm gì có bản lãnh này, nếu mà nhanh thì trong tối hôm nay ngươi có thể nhìn thấy nàng"
Triệu Linh m hừ nhẹ một tiếng, quả nhiên Lâm Tú ở đây kim ốc tàng kiều, hơn nữa ngoài Tiết Ngưng Nhi ra còn có nữ nhân khác.
Nàng biết Tiết Ngưng Nhi thế nào, Tiết Ngưng Nhi cũng giống nàng, không thể làm ra được bánh bao ăn ngon như vậy.
Nhưng nàng cũng chỉ khẽ hừ một tiếng.
Nữ tử có thể làm bánh bao ngon như vậy, nấu cơm cũng sẽ không tệ.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất