Công Tử Biệt Tú

Chương 386: Linh m và Tần Uyển. (2)

Chương 386: Linh m và Tần Uyển. (2)
Nàng và tỷ tỷ đều không biết nấu ăn như nhau, thậm chí trách nhiệm làm vợ thế nào tỷ tỷ cũng không có. Nhưng bọn họ đã nói qua rồi, cho dù Lâm Tú thật sự tìm một người nấu ăn ngon, chăm sóc tốt ở bên ngoài, có thể làm tròn bổn phận thê tử thì cũng không liên quan gì đến các nàng.
Lâm Tú ăn bánh bao của Tần Uyển, nhìn Linh m ngồi trên xích đu của Tiết Ngưng Nhi, bỗng nhiên cảm khái nói: "Ngươi xem, nếu ngươi sinh ra sớm hơn hai năm, người ta cưới có khi nào là ngươi không?"
Triệu Linh m ý vị thâm trường nhìn hắn, nói: "Nếu người ngươi cưới là ta, thì giờ chân ngươi bị chặt mất một khúc rồi..."
Lâm Tú bỗng nhiên cảm thấy, muội muội như Linh m cũng không có gì không tốt.
Sau đó, hai người cùng nhau đi ra khỏi nhà, đến Dị Thuật Viện tìm Minh Hà công chúa tu hành.
Buổi chiều, Linh m đang cùng hắn tới Võ Đạo Viện luyện võ, binh khí hai người đều là thương, khi giáo tập đang dạy Lâm Tú, nàng đứng bên cạnh xem.
Cứ thế đến buổi tối, bọn họ cùng nhau về nhà.
Cả ngày, nàng và Lâm Tú đều như hình với bóng.
Điều này khiến cho Lâm Tú ngay cả việc đi Lê Hoa Uyển tìm Thải Y vuốt ve cũng không được.
Nhưng dù không tìm đến nữ tử thì hắn cũng còn muốn tu hành dị thuật khác.
Vì thế, thừa dịp Linh m chưa chuẩn bị, hắn ẩn thân, vụng trộm bay ra khỏi phủ đệ, đi ra ngoài thành tu hành như thường lệ.
Đợi khi hắn tu hành xong, lúc trở về trời đã tối đen như mực.
Vừa bước vào sân, Lâm Tú lập tức cảm thấy xung quanh không đúng lắm.
Hai bóng người đứng trong sân, cách nhau ba trượng, lại làm Lâm Tú cảm nhận được loại sát khí lạnh lẽo.
Triệu Linh m nhìn Tần Uyển, hỏi: "Ngươi đến đây làm gì?"
Tần Uyển không gợn sóng trả lời: "Thế sao ngươi lại ở đây?"
Triệu Linh m nói: "Đây là nhà của tỷ phu ta, ta ở đây rất kỳ quái hả?"
Tần Uyển thản nhiên nói: "Ngươi cũng biết hắn là tỷ phu ngươi, tỷ phu với em vợ ở chung một nhà, như thế này không kỳ quái sao, hắn cưới chị ngươi chứ đâu cưới ngươi"
Triệu Linh m á khẩu không trả lời được, tức giận nói: "Ngươi..."
Miệng Tần Uyển lợi hại bao nhiêu, Lâm Tú vẫn chưa tự mình lĩnh giáo qua.
Nhưng hắn thấy Linh m mà đấu võ mồm với Tân Uyển, muốn chiếm được tiện nghi, quả thực là nằm mơ giữa ban ngày.
Sau khi Tần Uyển thắng rồi, khí thế cũng không còn bức người nữa, mà tựa gió thổi mây bay tiêu sái trở về phòng mình, đóng cửa phòng lại.
Triệu Linh m quay đầu nhìn Lâm Tú, hỏi: "Ngươi đi đâu mà lâu như vậy?"
Lâm Tú nói: "Ta ở nhà thấy chán nên mới đi ra ngoài một chút"
Triệu Linh m không truy vấn tới cùng, mà hỏi tiếp: "Sao nàng lại ở đây?"
Lâm Tú biết, quan hệ của tứ mỹ Dị Thuật Viện không tốt chút nào, Tần Uyển với Linh m vừa thấy mặt nhau đã đối chọi gay gắt, hắn đã tính trước rồi.
Hắn đi vào trong viện, nói: "Chuyện này nói ra thì dài lắm"
Triệu Linh m tức giận nói: "Vậy nói ngắn gọn thôi."
Lâm Tú sắp xếp lại một chút, nói: "Chuyện là như vậy, đó vào vào một đêm rét lạnh, gió bắc hiu quạnh, lạnh đến tận xương, ta ở ngoài về thì thấy một cô gái quần áo đơn bạc, ngồi trên bậc thang lạnh run đông cứng. Nếu ta mặc kệ nàng, thì rất có thể nàng sẽ chết rét bên ngoài, vì thế ta mới tốt bụng thu lưu nàng, cho nàng ở trong này một đêm, ngươi biết mà, con người ta không có ưu điểm gì, chỉ quá tốt bụng...
Tốt bụng không có gì sai.
Đêm đen rét lạnh, thu lưu một cô gái không có nhà để về, cho nàng một nơi có thể che mưa chắn gió trong chăn ấm nệm êm, đương nhiên không có gì sai.
Người nghèo quan tâm đến bản thân, người giàu quan tâm đến thiên hạ.
Nếu Lâm Tú có năng lực, hắn nguyện lo cho toàn bộ những người không có nhà để về trong thiên hạ một ngôi nhà ấm áp.
Nhưng năng lực của hắn có hạn, chỉ có thể cho vài tên khất cái ở nhà cũ đủ che mưa chắn gió, không để bọn họ chết trong mùa đông giá lạnh, trong nhà mình thì thu lưu vài nữ tử không có nhà để về như Tần Uyển với A Kha, cho các nàng một mái nhà ấm áp.
Hơn nữa hắn không làm gì thẹn với lương tâm, thậm chí không lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn, nhân cơ hội đòi hỏi yêu cầu không hợp lý với các nàng. Giữ các nàng trong nhà, một văn tiền Lâm Tú cũng không lấy, càng không hề mượn cơ hội chiếm tiện nghi của các nàng.
Cho nên bất kỳ góc độ nào Linh m cũng không có quyền chỉ trích hắn.
Nàng bị Lâm Tú nói đến á khẩu không trả lời được, vô thanh vô tức trở về phòng.
Tối hôm nay Lâm Tú ngủ cực ngon.
Ngủ cách vách là Tần Uyển, ngủ đối diện là Linh m, hắn cảm thấy cực kỳ an toàn, ở giữa hai nàng thế này, cho dù thích khách cấp Địa tới cũng phải nuốt hận tại chỗ, một đi không trở lại.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất