Công Tử Biệt Tú

Chương 61: Quý phi nương nương ban thưởng. (2)

Chương 61: Quý phi nương nương ban thưởng. (2)
Suy đoán từ mấy câu vừa rồi nó nói, dường như nó có địa vị không thấp ở trong tộc của nó.
Tuy Lâm Tú thương hại nó, nhưng cũng không làm được cái gì, sau khi chế băng cho cung Trường Xuân xong thì rời khỏi nơi này.
Khiến hắn không thể tưởng tượng được là, có một bóng người đang đứng ở cửa cung, dường như đã chờ hắn rất lâu.
Cô gái mặc váy vàng nhạt mỉm cười với hắn, nói: “Lâm công tử.”
Lâm Tú bất ngờ nói: “Song Song cô nương đang ở chỗ này chờ ta sao.”
Cô gái gật gật đầu, sau đó tò mò hỏi: “Ta muốn hỏi Lâm công tử, làm sao ngươi biết sủng thú của Quý Phi nương nương là bị một cây kim đâm vào vậy.”
Lâm Tú cười cười, nói: “Chỉ cần cẩn thận quan sát là biết, linh thú kia toàn thân đang run rẩy, nhưng biên độ run của một chân lớn hơn một chút, cho nên ta đoán, hẳn là cái chân đó của nó bị thương.”
“Thì ra là thế.” Hình như cô gái đã hiểu ra, sau đó nói: “Lâm công tử quan sát tỉ mỉ, Song Song hổ thẹn không bằng.”
Lâm Tú nói: “Song Song cô nương không cần khiêm tốn, chữa bệnh cho người và chữa bệnh cho thú khác nhau, sủng thú giống như đứa bé, không thể nói chuyện, chẩn trị tận gốc rất khó, ta chỉ là lúc trước từng nuôi mèo, hiểu được tập tính của nó, hơn nữa đánh bậy đánh bạ, trùng hợp đoán đúng mà thôi.”
Nghe thấy Lâm Tú nói, mắt cô gái trước mắt sáng người, nói: “Công tử nói không sai, nếu như có thể nghe hiểu trẻ con và sủng thú nói thì tốt rồi, như thế việc chẩn trị sẽ rất dễ dàng, cũng may Lâm công tử cẩn thận như thế, nếu không tiểu cung nữ kia sẽ phải chịu phạt rồi.”
Tiếp đó, nàng lại hỏi: “Vừa rồi Lâm công tử nói, ngươi cũng biết y thuật.”
Lâm Tú xấu hổ nói: “Tự bản thân học qua một chút, đương nhiên không thể nào so sánh với Song Song cô nương.”
Sắc mặt Bạch Song Song đỏ lên, vội vàng nói: “Ta chẳng qua chỉ là dựa vào năng lực dị thuật mà thôi, luận cẩn thận ta không bằng ngươi, nếu như Lâm công tử học y, nhất định sẽ làm tốt hơn so với ta.”
Lâm Tú đang lo không có có hội kéo gần khoảng cách, nghe vậy nói: “Tuy ta muốn học, nhưng mà không có người dạy, về sau nếu ta có vấn đề gì, có thể thỉnh giáo Song Song cô nương được không?”
Bạch Song Song không nghĩ nhiều, gật đầu nói: “Được được, ta thỉnh thoảng ở Dị Thuật Viện, phần lớn thời gian thì ở Thái Y viện, ngươi có vấn đề gì có thể đến tìm ta.”
Ấn tượng của nàng về Lâm Tú vẫn là không tệ, đầu tiên, hắn bề ngoài tuấn lãng, rất khó làm cho người ta sinh ra ác ảm, vừa rồi hắn vì một cung nữ không liên quan gì mà mạo hiểm đắc tội Quý Phi nương nương, cũng khiến cho nàng có vài phần kính trọng.
Lâm Tú cười ôm quyền, nói: “Vậy thì cảm ơn Song Song cô nương.”
Tiếp đó, Lâm Tú lấy lý do còn có việc làm nên cáo biệt với nàng.
Sau khi nhìn thấy năng lực của Song Song cô nương, bằng hữu là nàng này, Lâm Tú kết giao chắc rồi.
Tuy Lâm Tú không có kinh nghiệm kết giao bằng hữu, nhưng kinh nghiệm kết giao bạn gái lại rất phong phú, một cách ra nhiều cách, “bạn bè” và “bạn gái” chỉ khác nhau một chữ, hẳn là phương pháp cũng không khác nhau nhiều.
Dựa vào kinh nghiệm kết giao bạn gái của Lâm Tú, loại chuyện này cần phải tiến hành tuần tự, không được nóng vội, bước thứ nhất đầu tiên phải tạo hảo cảm, về sau mới tiếp tục bồi dưỡng tình cảm.
Tiếp đó, Lâm Tú lại dựa theo trình tự đi về phía cung điện của các nương nương.
Hiền phi, Thục phi, Đức phi, sau đó là một vài vị Tần phi, quý nhân có phân vị thấp…
Khi đi đến cung Thụy Đông, tiểu cung nữ kia nói cho Lâm Tú, hôm nay cung Thụy Đông không cần băng, khiến cho Lâm Tú thở phào một hơi.
Năng lực của hắn và công chúa Minh Hà tương khắc, gặp mặt sẽ sinh ra một loại kích động muốn đánh với nàng một trận, trong lòng muốn phân cao thấp, Lâm Tú có thể khắc chế bản năng này, nhưng không biết công chúa Minh Hà có thể khắc chế được không.
Nếu như hai người đánh nhau, bản thân hắn có tám phần, không, mười phần không phải là đối thủ của nàng.
Người ta đã đi trên con đường này rất nhiều năm rồi, Lâm Tú chỉ là một con gà con tu hành không đến một tháng, so với nàng kém đến mấy cấp bậc.
Lúc này, trong cung Thụy Đông.
Tiểu cung nữ tên là Thải Nhi nói với cô gái mặc quần đỏ đang ngồi xích đu: “Công chúa, con người Lâm công tử rất tốt đó, vừa rồi nô tỳ nghe nói ở cung Trường Xuân, nếu không phải hắn cầu tình cho Linh Lung, Linh Lung đã bị đánh rồi…”
Cô gái mặc quần đỏ mím nhẹ môi, thản nhiên nói: “Đến tính cách của con cọp mẹ đó còn không hiểu rõ mà dám đi cầu tình, lần này hắn may mắn mà thôi, lần sau rất có thể đến ngay cả chính bản thân hắn cũng không bảo vệ được.”
Uy danh của Quý phi nương nương ở hậu cung hiển hách, đến ngay cả Hoàng Hậu nương nương cũng phải nhường nàng ba phần, chỉ có công chúa điện hạ mới dám gọi nàng là “cọp mẹ”. Thải Nhi thè lưỡi, không dám tùy tiện nói tiếp.
Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất