Chương 16: Ui chao~ đây đúng là thiên đường mà 4
Nhưng trên thực tế thì Bào Bào vừa mới ngồi xuống đã vội vàng cầm bánh nướng nhân rau hẹ trứng gà trong đĩa lên. Đây là một trong những món ăn mới của ngày hôm nay.
Cái bánh lớn bằng bàn tay, được chiên bằng một lớp dầu mỏng, lớp vỏ ngoài chín đều thành màu nâu, vỏ mỏng có thể thấy cả màu của nhân bên trong. Rau hẹ xanh biếc kẹp với trứng gà luộc chín. Mùi thơm xông vào mũi.
Bào Bào cắn một miếng lớn, vỏ bánh mềm dẻo, trong nhân còn có cả miến cắt nhỏ và thịt vụn được xào qua. Mùi rau hẹ thoang thoảng, trứng gà mềm mềm, miến dai dai, trộn với mùi dầu chiên nữa. Một miếng bánh kèm nhân này thơm đến nỗi linh hồn cũng sắp lìa xác.
Đông Đông thấy dáng vẻ Bào Bào không đúng lắm. Cậu ta trợn trắng mắt, cả người run rẩy cứ như có thể nổi điên bất cứ lúc nào vậy.
Thậm chí cậu ta còn bắt đầu nghi ngờ chủ quán thật sự rót oán niệm vào trong đồ ăn.
Mà Đô Đô bên cạnh cũng không nhịn được mà thò tay ra. Thứ mà cậu ta để mắt tới là giò heo quay. Đây cũng là sản phẩm mới hôm nay. Khúc giò heo còn dài hơn cả tay cậu ta này được quay lên thành màu caramen đẹp mắt. Bên trên rắc rất nhiều hương liệu, ngửi thấy vừa thơm vừa hắc. Nước miếng chảy ra khỏi khóe miệng trong vô thức.
Đô Đô ôm khúc giò heo lớn, há miệng gặm một miếng.
Sau khi ướp xong, giò heo còn được ướp qua đêm nên không những thấm vị mà còn mềm và nhừ nữa.
Buổi sáng lấy ra dùng lửa than quay lên, ép mỡ ra ngoài, lại quét một lớp dầu ớt lên, rắc gia vị và hạt mè nữa giúp lớp da ngoài giòn rụm, dai dai, nhai thấy vừa dẻo vừa mềm, không ngấy chút nào.
Đô Đô ăn đến nỗi miệng bóng loáng, gật gù đắc ý. Thấy Đông Đông ngồi không nhúc nhích, cậu ta bèn thúc giục: "Đông Đông, mau ăn đi, ngon chết mất!"
Bào Bào ngồi đối diện không nói lời nào. Ăn xong bánh nướng và giò heo, cậu ta bắt đầu húp canh ngọt, ừng ực ừng ực húp hết cả bát, mặt cũng bị hơi nóng bốc lên làm đỏ bừng.
Cậu ta cảm thấy nóng nên bưng luôn cốc nước dâu có ga bên cạnh lên, mặt dán hẳn lên cốc nước, choáng váng vui vẻ nói nhỏ: "Ui chao~ đây đúng là thiên đường mà."
Bạch Giản đứng bên cửa sổ nhìn ba NPC mua đồ xong ngồi xuống, trong mắt hiện lên một chút hưng phấn.
Kịch hay sắp bắt đầu.
Ông ta thấy NPC nhỏ đầu tiên ăn đồ ăn rồi để lộ vẻ mặt đần độn, lòng nói sắp bắt đầu rồi.
Mấy phút trôi qua, vẫn chẳng có chuyện gì xảy ra.
Ông ta nghĩ tên NPC này ngu quá. Không sao, vẫn còn hai người.
NPC thứ hai ăn đồ ăn, bắt đầu gật gù đắc ý rồi lại ăn tiếp.
Bây giờ chỉ còn lại người cuối cùng.
Đông Đông cảm thấy sau khi ăn đồ ăn, Bào Bào và Đô Đô trở nên rất khác. Cậu ta cảnh giác đẩy bánh nướng nhân rau hẹ trứng gà và giò heo quay ra, nhưng lại không thể tránh được cám dỗ của cốc nước dâu có ga.
Cốc thủy tinh trong suốt chứa đầy nước trong suốt, bọt khí li ti bám vào thành ly, đáy ly phủ mứt hoa quả đỏ thẫm đẹp mắt, những viên đá nổi lơ lửng và những trái dâu tây tươi cắt nhỏ điểm xuyết thêm một ít lá bạc hà đáng yêu. Mùi hương nhẹ nhàng sảng khoái, mùi trái cây cũng rất hấp dẫn.
Đông Đông không nhịn được thè lưỡi ra nhấp một ngụm. Sau đó mắt cậu ta sáng trưng lên, bưng cốc lên uống một hớp lớn.
Cậu ta uống nhanh quá, nước chảy xuống từ khóe miệng cũng không thèm quan tâm.
Nước này chua chua ngọt ngọt, đá lạnh hơi đâm lưỡi. Là mùi vị của mùa hè.
Bào Bào ăn xong cảm thấy không đủ, bèn giơ tay muốn lấy của Đông Đông.
Đông Đông túm được tay cậu ta: "Làm gì đấy?"
Mặt Bào Bào cực kỳ vô tội: "Cậu không thích thì đưa đây tôi ăn giúp cho."
Đông Đông đẩy cậu ta ra: "Mau tránh ra, ai nói tôi không thích vậy."
Đông Đông tay trái cầm bánh nướng nhân rau hẹ trứng gà, tay phải cầm móng heo lớn, ăn đến nỗi miệng đầy dầu mỡ.
Ba NPC ăn hết đồ ăn rồi lại liếm qua liếm lại đầu ngón tay nhiều lần, đến khi chắc chắn không còn mùi nữa mới không nỡ mà đứng dậy.
Trở lại nhà trọ, bọn họ cảm thấy hình như mình đã quên mất chuyện gì đó, nhưng nghĩ mãi vẫn không nhớ ra.
Thôi coi như không quan trọng.
Bạch Giản: "..."
Liên quan đến món ăn mới, Lộ Dao vốn có mấy phương án.
Tối hôm qua sau khi thử nghiệm từng món, Bạch Minh tỏ vẻ giò heo quay cay và bánh nướng nhân rau hẹ trứng gà là ăn ngon nhất.
Lộ Dao tin tưởng vị giác của người dị giới nên đã chọn giò heo quay và bánh rau hẹ trứng gà.
Còn nước sô đa dâu thì sau khi Bạch Minh nếm thử mười mấy cốc đồ uống được pha chế, cậu ta chọn đây là đồ uống mình thích nhất.
Từ phản ứng của khách hôm nay thì đề nghị của cậu ta thật sự rất chuẩn.
Sau khi qua giờ cao điểm bận rộn, khách của cửa hàng dần ít đi.
Lúc Lộ Dao nghĩ có thể nghỉ ngơi rồi thì bỗng nhiên có người chạy từ trong cửa hàng ra với vẻ mặt hoảng sợ, la ầm lên: "Bà chủ ơi trong cửa hàng có người đánh nhau."
Trong lòng Lộ Dao sợ hãi: "Xảy ra chuyện gì vậy?"
Người kia nói: "Bọn họ đều muốn ngồi ở chỗ cạnh cửa sổ nên tranh giành một lúc rồi ra tay đánh nhau luôn."
Thật ra thì người này cũng muốn ngồi chỗ đó.
Ảo ảnh ngoài cửa sổ được nặn quá thật, có thể nhìn thấy người qua qua lại lại và bánh xe cao chọc trời chuyển động phía xa xa luôn. Cẩn thận lắng nghe còn nghe được cả các loại tiếng động bên ngoài nữa.
Tiếc rằng anh ta không tranh nổi với những ông lớn kia nên chỉ có thể đứng nhìn trò hay rồi hóng chuyện thôi.