Chương 96: Không có đạo đức, liền không sợ bắt cóc
Nam nhân trong mắt tràn đầy hừng hực và tham lam, nhìn chằm chằm chiếc cung nỏ mà Lâm Thì vứt trên mặt đất. Trong lòng hắn thầm nghĩ, nếu có được một thanh cung nỏ như vậy, về sau tùy tiện săn vài con dã thú, ăn thịt sẽ dễ dàng biết bao.
Thế nhưng, tay hắn còn chưa kịp chạm vào chiếc cung nỏ, Lâm Thì đã rút ra con dao găm từ mắt cự hổ, cổ tay rung lên. Con dao găm như viên đạn lao thẳng đến yết hầu của gã đàn ông tham lam kia. Mũi dao găm xuyên qua gáy hắn. Uy lực còn kinh người hơn cả đạn!
Thân thể gã đàn ông cứng đờ, hai mắt trừng lớn bưng bít lấy yết hầu rồi ngã xuống. Những kẻ còn lại với ý đồ tham lam kia, lập tức dẹp bỏ suy nghĩ, không còn dám manh động nữa. Ngay cả loại cự hổ biến dị này cũng có thể giết người, vậy bọn họ xông lên chẳng khác nào dâng mình làm đồ ăn sao?
Lâm Thì rút dao găm, lau trên nền tuyết rồi thu về bên hông. Anh nhặt chiếc cung nỏ lên, tháo gỡ mấy lần rồi thả vào ba lô. Sau khi rút mũi tên ra, nhìn thi thể cự hổ to lớn, ánh mắt Lâm Thì lướt qua vòng người sống sót đã quây quần. Quá trình hấp thụ nguyên lực không thể bị gián đoạn, anh tuyệt đối không thể hấp thụ dưới ánh mắt dòm ngó của mọi người. Lâm Thì quyết định mang thi thể cự hổ đi trước.
Con cự hổ to lớn như vậy, nói ít cũng phải nặng mấy trăm cân. Lâm Thì nắm lấy chân cự hổ, gánh nó lên vai trái, trông vẫn còn dư sức. Anh đi đến giữa quảng trường, nhìn những người sống sót đang đứng đối diện không nhúc nhích, lớn tiếng quát: "Tránh ra!"
Truyện "Cực Hàn Tận Thế Ta Dùng Tụ Bảo Bồn Trữ Ức Vạn Vật Tư Chương 96: Không có đạo đức, liền không sợ bắt cóc" hiện chỉ hỗ trợ đọc trên app của xalosach.com, vui lòng click vào link dưới để tải app về đọc nhé :
Nếu gặp vấn đề gì trong quá trình tải, vui lòng liên hệ cho mình qua link sau nhé
Hỗ trợ qua Facebook
Liên Hệ Bản Quyền
Thanks you !!!
Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này