Chương 11:
Con trai và con gái của ta, Trường Tư và Trường Ức, đã tròn một tuổi, biết nói, biết đi rồi. Hoàng thượng rất thích chúng, thường bế chúng lên đầu gối dỗ dành nói chuyện. Nhiều lúc, người ôm ta vào lòng, mỗi người bế một đứa trẻ đang ngủ say, phản chiếu trong gương, trông thật sự như một gia đình hạnh phúc.
Tiếc rằng, chỉ là “trông như” mà thôi.
Ta ít khi đưa các con ra ngoài dạo chơi. Câu chuyện đau lòng về ba đứa trẻ của Tiên Hoàng Hậu yểu mệnh đã để lại bóng ma nghiêm trọng cho ta, Thục Phi và Ôn Quý Phi. Cung Vị Ương, cung Di Hoa, cung Kim Hà đều rất thận trọng, không bao giờ để người dưới đơn độc đưa các con ra ngoài chơi. Thỉnh thoảng có ra ngoài, cũng là cả nhóm cùng đi, mấy người làm mẹ theo sát bên cạnh, dẫn theo một đoàn lớn, đi dạo một vòng rồi về.
Trường Tư cao hơn em gái, cũng nghịch ngợm hơn. Khi Trường Ức còn đang bò, nó đã run run đứng dậy, tập đi lạch bạch như chú vịt con. Thằng bé hư còn cố tình đi trước mặt em gái, đáng thương cho tiểu Trường Ức tròn mắt nhìn anh trai hồi lâu, cuối cùng oà khóc.
Ta cười đến không thở nổi, cuối cùng đã cảm nhận được niềm vui khi nuôi con mà Thục Phi từng nói.
Truyện "Cung Tường Liễu Chương 11:" hiện chỉ hỗ trợ đọc trên app của xalosach.com, vui lòng click vào link dưới để tải app về đọc nhé :
Nếu gặp vấn đề gì trong quá trình tải, vui lòng liên hệ cho mình qua link sau nhé
Hỗ trợ qua Facebook
Liên Hệ Bản Quyền
Thanks you !!!
Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này