Cuộc Sống Hàng Ngày Của Đại Sư Huyền Học

Chương 121: Vô Đề

Chương 121: Vô Đề


Nếu dù sao cũng phải chết, chẳng bằng kéo đám khốn nạn đó chết chung!

Cao San nhớ lại thứ áp đáy hòm của bà nội, cô ta mang theo thân thể bệnh tật tham gia buổi tiệc tốt nghiệp, dùng chu sa và máu của mình đã chuẩn bị sẵn cố ý để lại nguyền rủa trên nhật ký học sinh.

Sau đó Cao San an tâm đi bệnh viện chờ chết.

Nguyền rủa làm thân thể của cô ta suy sụp nhanh hơn.

Tốt nghiệp cấp 3 chưa qua nửa tháng Cao San đã chết, lúc chết trên mặt còn mang theo nụ cười mỉm thần bí.

Trong khi những người khác nhức đầu vì Cao San từ chối hòa giải.

Lệ Hoan bỗng cười híp mắt nói: “Ngươi muốn ôm mọi chuyện về mình sao?”

Cao San kích động nói: “Ngươi đang nói cái gì, đều là ta làm, sự nguyền rủa của ta đã giết mấy người!”

Cố Khanh và Thẩm Du cùng cười, xem ra chị Lệ Hoan đã tìm được người.

Lệ Hoan lắc ngón trỏ với Cao San: “Không không không, nguyền rủa của ngươi dù có hiệu quả nhất định, nhưng ngươi chưa tu luyện có hệ thống, một chốc rủa chết ba người, sắp đến người thứ bốn, ngươi cảm thấy có khả năng này sao?"

Trong lúc nói chuyện, phía cửa phòng, một người đàn ông vạm vỡ áp một người lớn tóc bạc phơ đi vào.

Cao San gọi người tóc bạc phơ kia là ‘mẹ’.

Hết hồn!

Trong tư liệu, mẹ của Cao San là bộ dạng người phụ nữ trung niên bình thường, mới cách vài hôm mà trông như bà già bảy, tám mươi tuổi, thấy sao đều là có vấn đề.

Người mẹ hiểu rõ con gái nhất, Cao San gặp chuyện, làm mẹ sao có thể không cảm giác được?

Sau khi Cao San bị bệnh, mẹ Cao phát hiện con gái luôn nửa đêm lén xem cuốn ‘phong kiến mê tín sót lại’ do mẹ của bà để lại, mấy ngày sau còn mang thân thể bệnh tật quyết tham gia buổi tiệc tốt nghiệp cấp 3, mẹ Cao biết ngay con gái muốn làm gì.

Mẹ Cao không ngăn cản, ngược lại sau khi con gái qua đời, bà phát hiện uy lực của nguyền rủa chỉ có thể khiến đối phương ăn không tốt ngủ không tốt tinh thần hoảng hốt, bà quyết định dùng sự sống của mình tăng mạnh hiệu quả nguyền rủa, khiến thân thể của bọn họ yếu dần từng ngày, sản sinh ảo giác gặp quỷ hoặc là muốn tự sát.

Lệ Hoan chỉ hướng mẹ Cao đã là gần đất xa trời, hỏi: “Ngươi muốn cứ tiếp tục như vậy sao? Nếu tiếp tục, chờ sau khi Vương Thiệu Hoa chết, tuổi thọ của mẹ ngươi cũng hết theo. Bà ta bởi vì thiêu đốt sự sống của mình tăng mạnh nguyền rủa phỏng chừng đến địa phủ sẽ bị phạt nặng. Ngươi cảm thấy thật sự muốn tiếp tục như thế sao?”

Cao San giãy giụa, muốn tránh thoát xiềng xích của quỷ sai nhào về phía mẹ mình, mắt chảy ra giọt lệ đỏ thắm: “Mẹ! Mẹ! Sao mẹ làm vậy? Con chết rồi, mẹ làm như thế không đáng giá "

Mẹ Cao cũng xông lên, bà không ngờ mình còn được nhìn thấy con gái.

“San San, con về rồi? Con không chịu khổ chứ? Yên tâm đi San San, những kẻ khi dễ con, mẹ nhất định sẽ khiến bọn họ nhận được trừng phạt thích đáng."

Mẹ Cao đã thành bộ dạng này, lẽ nào muốn cho bà cứ tiếp tục như vậy, chờ sau khi Vương Thiệu Hoa chết, mẹ Cao cũng đi địa phủ nhận tội vì dùng thuật nguyền rủa hại người và từ bỏ mạng sống của mình?

Cao San điên cuồng lắc đầu: “Mẹ, đừng làm tiếp nữa, kẻ nên nhận được trừng phạt đã chết, cũng đã đủ. Mẹ hãy sống khỏe, kiếp sau chúng ta lại làm mẹ con.”

Cao San nhìn về phía ba người nhà họ Vương: “Ta có thể tự nguyện giải trừ nguyền rủa, nhưng các người phải đồng ý với ta một chuyện”

Sau khi đồng ý các việc như chăm sóc cha mẹ họ Cao tới già, mỗi năm đốt giấy cúng cho Cao San, cô ta rốt cuộc đồng ý giải trừ nguyền rủa.

Sau khi nguyền rủa cởi bỏ, Vương Thiệu Hoa còn bị âm khí xâm nhập, phải tĩnh dưỡng một thời gian mới khỏe lại.

Chờ khi đưa quỷ hồn của Cao San về địa phủ, gia đình họ Vương rối rít cảm ơn rồi rời đi.

Nhưng quỷ sai không đi, ngược lại đến trước mặt đám người Cố Khanh, nói với Lệ Hoan: “Tiểu Hoan Tử, lần trước đốt tiền giấy ta sắp dùng hết rồi, đốt thêm cho ta đi?”

Nói về quan hệ giữa Lệ Hoan và quỷ sai này thì dính chút họ hàng.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất