Chương 152: Vô Đề
Lý Cường nhớ là mấy hôm trước khi anh rể đến tìm gã có khoe là hắn ta quen một người anh em, có cách kiếm tiền, kêu hắn ta đi giúp một tay, phải đi xa vài hôm, nhờ gã chăm sóc chị gái và cháu gái cho tốt.
Bây giờ Lý Cường đã phản ứng lại, cái gọi là ‘cách kiếm tiền’ thì ra là đi cướp bóc!
Hiển nhiên Triệu Quốc Huy cũng không ngờ trong lúc bối rối mấy người chọn đại xe bus để bắt cóc, nào ngờ tài xế là cậu em vợ.
Trước khi Lý Cường buột miệng kêu ‘anh rể’ thì Triệu Quốc Huy nhanh tay bắt lấy gã, bẻ một phát trật khớp cánh tay. Lý Cường xem hiểu ý tứ trong đáy mắt của Triệu Quốc Huy, ngầm dặn gã ngậm miệng lại, coi như không nhận ra hắn ta, nếu không thì sơ sẩy một cái hai anh em đều vào nhà đá, chị và cháu gái của gã sẽ tiêu luôn.
Trong khoảnh khắc, Triệu Quốc Huy thì thầm một câu vào tai Lý Cường, chỉ có hai anh em biết nội dung, dù bị cảnh sát tra hỏi gã cũng không khai ra.
Ngày xưa cánh tay của Lý Cường hay bị trật khớp, không phải chuyện gì nghiêm trọng, muốn lành thì tự gã bẻ lại là xong, nhưng gã cố chịu đựng, đóng vai con tin bình thường đi theo bọn cướp.
Lý Cường nghĩ rằng nếu anh rể chạy thoát được thì hay quá, lỡ bị bắt thì gã sẽ tìm cách cứu.
Đây là nguyên nhân tại sao mọi người ra khỏi hang núi, Lý Cường giơ tay ra bắt cóc con tin buộc nhóm Cố Khanh thả người.
“Anh rể của tôi không phải người xấu, anh ấy chỉ muốn kiếm chút tiền cứu cháu gái của tôi!”
Lý Cường khai hết những gì mình biết, khẩn trương nhìn cảnh sát ở trước mặt, cố gắng cầu tình cho anh rể.
Nhưng gã không biết rằng, hành động hiếp bức con tin cứu Triệu Quốc Huy đã đẩy bản thân gã vào đường tù tội, thân mình lo chưa xong còn cầu tình?
Thuyên Tử là anh em mà Triệu Quốc Huy quen sau khi giải ngũ.
Lúc trước Thuyên Tử một người không chỗ nương tựa đi tới thành phố lớn làm công, còn bị người lừa hết tiền trong túi.
Nhờ Triệu Quốc Huy cho mượn tiền, còn giới thiệu Thuyên Tử vào công ty bảo vệ nơi hắn ta làm việc.
Từ nay về sau Thuyên Tử răm rắp nghe theo Triệu Quốc Huy.
Gia đình Triệu Quốc Huy gặp chuyện, con gái bị bệnh nhưng không có tiền chữa.
Nhà của Thuyên Tử cũng nghèo, mẹ già bị bệnh nằm liệt giường đã lâu mà không có tiền chữa, gắng gượng ở trong nhà cho qua ngày.
Đến đường cùng, Triệu Quốc Huy nảy ra chủ ý cướp bóc.
Triệu Quốc Huy dù gì từng làm lính, bây giờ làm cướp thì lựa chọn mục tiêu luôn là những người làm giàu bất chính, chọn địa điểm toàn là mấy năm nay hắn ta làm bảo vệ nên nắm rõ, tay chân của hắn ta cũng nhanh nhẹn.
Triệu Quốc Huy thông qua con đường đặc biệt còn mua được súng, định kéo Thuyên Tử làm chung, sau khi cướp được đủ số tiền chữa bệnh cho người nhà sẽ thu tay về.
Nào ngờ trong lúc hai người thương lượng thì bị Nhị Lăng làm cùng công ty phát hiện ra manh mối.
Đừng nhìn gã tên là Nhị Lăng nhưng đầu óc rất khôn ngoan, gã lần theo dấu vết phát hiện ra kế hoạch cướp bóc của Triệu Quốc Huy!
Nhị Lăng không tố giác Triệu Quốc Huy, gã mang theo em trai Ba Mập của mình tìm đến Triệu Quốc Huy, lấy việc này ra uy hiếp đòi được gia nhập, đòi chia chác.
Triệu Quốc Huy muốn từ chối.
Hắn ta tin tưởng Thuyên Tử, nhưng không tin Nhị Lăng và Ba Mập, lỡ tay thất bại là cả đám tiêu đời.
Nhưng lúc này không theo ý muốn của Triệu Quốc Huy được, trong tay Nhị Lăng nắm chứng cứ Triệu Quốc Huy định cướp bóc, dù hắn ta chưa làm nhưng nếu bị lộ ra thì cũng mất luôn công việc bảo vệ.
Cộng thêm tình huống của con gái càng lúc càng khẩn cấp, cuối cùng Triệu Quốc Huy đồng ý cho Nhị Lăng vào.
Hai người chia tiền và bốn người chia tiền đương nhiên là khác biệt. Triệu Quốc Huy vốn lên kế hoạch cướp hai gia đình, hắn ta và Thuyên Tử chia nhau một nửa đã đủ tiền, nhưng thêm Nhị Lăng và Ba Mập thì phải cướp bốn nhà mới đủ.
Hai nhà đầu thì Triệu Quốc Huy lên kế hoạch đầy đủ, đối phương đều là nhà khai phá bất động sản lòng dạ hiểm độc, trong tay có nhiều điểm bẩn, bọn họ cướp chút ít tiền, đối phương cũng không dám nói nhiều.