Chương 216: Vô Đề
Cố Khanh nghe xong mới biết trường học của mình có linh khí và văn khí dày đặc như vậy thì ra là nhờ một đại trận.
Cố Khanh hỏi:
“Nhưng bây giờ hồ đã bị lấp, đại trận bị phá, phải làm thế nào?”
Đây là chỗ khó, nếu Cố Khanh nhìn kỹ thì có thể nhìn ra vấn đề nằm ở đâu, nhưng hỏi cách giải quyết, cô cùng lắm là khuyên lại đào ra hồ Gương.
Hiệu trưởng Mễ cũng chịu bó tay:
“Đúng rồi, làm sao bây giờ?”
Ông ấy không ngờ chỉ là lấp một cái hồ mà phá luôn đại trận của trường, nếu không giải quyết được thì chẳng phải là thành tội nhân của trường học?
Tư Nam lắc đầu, hỏi:
“Trong hồ này có phải từng xảy ra hung án?”
Cố Khanh gật đầu, nói:
“Vụ giết người vì tình, một bạn học nam giết một bạn học nữ, cô gái kia còn biến thành lệ quỷ, hiện tại đã tự nguyện đi địa phủ.”
Hiệu trưởng Mễ:
“. . .”
Tôi là ai? Tôi đang ở đâu? Tôi nghe thấy cái gì?!
Hiệu trưởng Mễ luôn cho rằng vụ án hồ Gương là cảnh sát tìm được hung thủ, hóa ra trong này còn có lệ quỷ từng xuất hiện?!
Hiệu trưởng Mễ tội nghiệp nhìn một vòng, phát hiện Cố Khanh, Lệ Hoan, Tư Nam đều không lộ ra chút xíu ngạc nhiên, dường như có lệ quỷ là chuyện bình thường.
Tư Nam tiếp tục giải thích: "Thật ra sau khi có hung án, âm khí của lệ quỷ đã phá hủy đại trận. Ban đầu đại trận là sản sinh linh khí, sau khi bị âm khí phá hủy hồ nước thì toàn bộ đại trận bị ảnh hưởng bắt đầu tan vỡ, lại qua một khoảng thời gian thậm chí sẽ sản sinh âm khí, vậy nên lấp hồ là đúng.”
Được khẳng định, hiệu trưởng Mễ vỗ ngực, may mắn không làm sai.
Tư Nam tổng kết lại:
“Còn về phong thủy bị hỏng, sau khi đại trận bị phá hư, nơi này xây gác chuông, gác chuông thuộc kim, ngũ hành không cân đối, tạo thành xung đột khí tràng. Muốn giải quyết vấn đề hiện tại thì chỉ cần phá hư mắt trận ở phương hướng khác, khiến đại trận hoàn toàn bị hỏng thì không còn xung đột khí tràng gì nữa.”
Vẻ mặt hiệu trưởng Mễ khó xử, phương án này không tốt!
Tuy nói là trừ bỏ sức ảnh hưởng của đại trận là được, sự thực là Tư Nam sợ phiền phức, cho nên đưa ra phương án ít tốn sức nhất.
Thấy vẻ mặt của hiệu trưởng Mễ khó xử và không vừa lòng, Lệ Hoan lén chọt eo của Tư Nam.
A.
Tư Nam ngầm hiểu, cười nói:
“Nếu hiệu trưởng không vừa lòng thì chúng ta có thể dùng phương án khác, nhưng muốn cải tạo phong thủy mới cần phải mua một vài thứ, giá tiền”
Đúng thế, tuy rằng đồng ý Cố Khanh tìm người đến giúp, nhưng xem phong thủy cũng như nhiệm vụ bộ môn, không phải làm miễn phí.
Hiệu trưởng Mễ gật đầu: “Tiền không là vấn đề, xin hãy nói phương án khác trước đi.”
Dù lúc trước mời thầy phong thủy giả đến cũng trả nhiều tiền, huống chi là đại sư ‘thật’ này.
Tư Nam lại nhìn bản đồ trường học, ngẩng đầu hỏi: "Chỗ này nhất định phải xây gác chuông sao?”
Hiệu trưởng Mễ nghe hỏi thì lắc đầu:
“Không cần, chủ yếu là chuyện hồ Gương quá ồn ào, ảnh hưởng không tốt nên muốn lấp hồ, không ngờ dính dáng đến phong thủy.”
Nghe nói không bắt buộc xây gác chuông, Tư Nam chớp chớp mắt, có ý tưởng mới:
“Chỗ này đừng xây gác chuông, hãy xây tháp Văn Xương.”
Cái tên tháp Văn Xương đúng như ý nghĩa của nó, là một loại kiến trúc phong thủy mở mang trí tuệ, thăng tiến.
Pháp khí tháp Văn Xương trợ giúp thí sinh trong nhà, nhân viên văn chức, nhân viên công vụ thu được ích lợi lớn, đầu óc thông thoáng, làm việc hiệu suất gấp đôi.
Tư Nam chỉ điểm dùng tháp Văn Xương thay thế gác chuông tuy không có tác dụng như pháp khí, nhưng phối hợp một ít bố trí phong thủy vẫn có tác dụng tương tự.
“Văn xương thuộc mộc, tháp Văn Xương vừa lúc nằm ở vị trí gần trung tâm trong toàn trường. Ba hướng của tháp Văn Xương thì để nguyên cây mận trăm năm, phải trồng thành rừng. Hai phương hướng khác trồng rừng đào, rừng hạnh, tốt nhất là một cây trăm năm tuổi làm trụ. Vậy thì lấy ba loại cây tẩm bổ thúc đẩy văn khí của tháp Văn Xương, tùy theo cây cối trong rừng dần mọc cao, văn khí mỗi năm sẽ càng lúc càng nhiều."