Chương 31: Vô Đề
Trong khoảng thời gian này, bởi vì vụ án mà trường học luôn giữ tác phong không gây chú ý.
Bên hồ Tình Nhân, từ khi vớt xác Vương Thanh Thanh từ trong hồ thì không còn ai dám tâm sự chim chuột bên hồ nữa, bình thường đi ngang qua cũng sẽ bước nhanh hơn hoặc đi đường vòng.
Nghe nói nhà trường có người đang đề nghị lấp hồ Tình Nhân, xây tòa nhà dạy học mới, nhưng chưa có tin tức cụ thể hơn.
Sinh hoạt vườn trường của Cố Khanh dần khôi phục bình tĩnh.
Trừ việc ra kết quả thi cấp 4, Hách Viện Viện phát hiện chính mình thật sự không đậu thì ôm Cố Khanh kêu khóc ‘đại sư cầu bao nuôi’ ra.
Nhưng mà
Thật sự khôi phục bình tĩnh rồi sao?
Trong trường học thật sự không có quỷ khác sao?
Có.
Cố Khanh ngẫu nhiên cũng sẽ nhìn thấy trên sân thượng tòa nhà nghệ thuật dường như có một bóng dáng màu đỏ vụt qua.
Khi đi cùng Thẩm Thần đến thư viện, Cố Khanh cũng cảm giác vài ánh mắt kỳ lạ, nhưng khi quay đầu lại thì không phát hiện cái gì.
Chúng nó chẳng qua là ẩn giấu đi.
Bởi vì tạm thời không có áp lực kinh tế, Cố Khanh và các bạn cùng phòng ra ngoài chơi nguyên ngày cuối tuần, khi lại đi lên lớp thì lại mẫn cảm phát hiện khí tràng trong phòng học dường như hơi lạ.
Thật ra không chỉ có Cố Khanh, nhóm người Thẩm Thần cũng cảm thấy hôm nay trong phòng học không khí hơi kỳ lạ.
Bởi vì là khoa tiếng Trung, số lượng con gái trong lớp vốn đã tương đối nhiều, con trai cộng lại chưa tới mười người. Trong khoa tiếng Trung trừ hoa khôi của khoa Thẩm Thần ra, cũng có khá nhiều gái xinh khác.
Nhưng hôm nay lên lớp, bốn người nhóm Cố Khanh phát hiện các cô gái trong lớp dường như đều cố ý vô tình liếc hướng chỗ cánh con trai tụ tập.
Đây là tình huống gì?
Bốn người vừa ngồi xuống đều hoang mang.
Cố Khanh cũng theo ánh nhìn của mọi người xem hướng bọn con trai, thoáng chốc bị sắc hường chiếm trọn màn hình làm ngây người.
Ôi mợ!
Cái người ngồi ở phía trước là ai vậy?
Sắc hồng hoa đào hơi bị nhiều.
Khi cẩn thận nhìn kỹ thì Cố Khanh đã rõ, hóa ra là người kia.
Cố Khanh nhớ là sinh viên nam bị sương mù màu hồng đào bao quanh người cũng là một danh nhân trong khoa tiếng Trung.
Tên của người này là Từ Hạo Hoa, dáng người vừa cao vừa gầy, da dẻ hơi đen, nói thật thì trừ chiều cao ra còn lại đều rất bình thường. Nhưng trong mắt học sinh thì người này đã là nam thần của khoa tiếng Trung.
Cố Khanh nhớ người này tên Từ Hạo Hoa là bởi vì gã rất năng động, từ hoạt động của lớp đến thi đấu của trường, chỗ nào đều thấy bóng dáng của anh ta. Hơn nữa, cho dù không tham gia thi đấu thì Từ Hạo Hoa luôn vác một chiếc máy chụp hình làm nhân viên công tác đi hiện trường chụp ảnh.
Chuyện khiến Cố Khanh cảm thấy kỳ lạ nhất là rõ ràng bạn học trong lớp đều cảm thấy bộ dạng của Từ Hạo Hoa bình thường, nhưng trong mắt sinh viên nữ lớp khác thì Từ Hạo Hoa siêu đẹp trai. Tốc độ đổi bạn gái của gã không bao giờ lâu hơn ba tháng.
Điều này khiến bốn năm đại học, thú vui lớn nhất của các sinh viên nữ khoa tiếng Trung là đếm tần suất đổi bạn gái của Từ Hạo Hoa.
Bây giờ thì thắc mắc tròn bốn năm của Cố Khanh và các cô gái khoa tiếng Trung rốt cuộc được cởi bỏ.
Cố Khanh đã hiểu tại sao Từ Hạo Hoa được hoan nghênh như vậy.
Đây là tìm thứ gì đó chiêu hoa đào!
Nhìn sương mù màu hồng bọc toàn thân gã đi, ánh mắt của các cô gái xung phong đều sẽ không tự chủ được bị Từ Hạo Hoa hấp dẫn.