Chương 33: Vô Đề
Hiện tại gã đang rất hưng phấn.
Tuy trước kia gã luôn rất năng động, quen vài bạn gái, nhưng nhanh chóng chia tay.
Lần này thì khác.
Từ lần trước Từ Hạo Hoa mua một chiếc móc đeo chìa khóa bằng gỗ mà nghe chủ quầy hàng nhỏ quảng cáo là dùng để chiêu hoa đào, gã rõ ràng phát hiện đường tình duyên với con gái của mình dần tốt hơn.
Khi đi đường luôn có con gái quay đầu nhìn lén Từ Hạo Hoa, tham gia hoạt động gì cũng nghe bọn họ bảo gã đẹp trai, còn có cô gái chủ động tìm gã xin số điện thoại. Cho dù có bạn gái rồi, trong lòng Từ Hạo Hoa vẫn rục rịch.
Bạn gái hiện tại của Từ Hạo Hoa là đàn em nhỏ hơn gã một năm học, mấy ngày hôm trước còn cãi lộn đòi chia tay với gã, hôm nay đã thỏ thẻ mời gã đi ra ăn cơm.
Điều này khiến Từ Hạo Hoa thích tính cách cay như ớt của cô ấy cảm thấy nhạt thếch, suy nghĩ có nên đổi bạn gái mới không.
Từ Hạo Hoa cảm thấy bây giờ mình được hoan nghênh như vậy đều nhờ công của thẻ gỗ hoa đào, nên luôn mang theo bên mình, chưa từng tháo xuống.
Thứ bảy.
Sáng sớm Từ Hạo Hoa đã sửa soạng chuẩn bị ra ngoài.
Hôm nay gã hơi tâm thần không yên.
Mới sáng tinh mơ đã ra ngoài là vì Từ Hạo Hoa sắp đi gặp bạn học cấp 3, con gái, còn là bạn gái cũ.
Ngày xưa bởi vì hai người thi đậu đại học khác nhau, liên hệ giảm bớt nên chia tay, nhưng hai ngày trước họ nhắn tin vài câu trong WeChat nên liên lạc trở lại.
Đối phương hẹn cuối tuần đến tìm gã chơi.
Con gái, là bạn gái cũ, còn đặc biệt đến tìm gã.
Trong lòng Từ Hạo Hoa bắt đầu suy nghĩ vẩn vơ, phải chăng cô gái này còn vấn vương gã nên mới thế?
Từ Hạo Hoa đi ra ngoài vừa lúc gặp Cố Khanh trở về từ sân thể dục tập buổi sáng.
Cố Khanh nhìn màu hồng quanh người Từ Hạo Hoa càng dày đặc thì biết kiếp hoa đào của gã tới rồi.
Cố Khanh gật đầu chào Từ Hạo Hoa, khi lướt qua nhau thì cô không nhịn được nhắc nhở một câu: “Đi ra ngoài tốt nhất cẩn thận hoa đào.”
Cố Khanh không thèm nhìn Từ Hạo Hoa có phản ứng gì, đi luôn không quay đầu.
Từ Hạo Hoa bởi vì thẻ gỗ hoa đào mà khi nghe hai chữ ‘hoa đào’ sẽ đặc biệt mẫn cảm.
Tại sao đột nhiên dặn chính mình cẩn thận hoa đào?
Nghe câu đó của Cố Khanh, vốn Từ Hạo Hoa đã tâm thần không yên bây giờ trong lòng có chút bất an.
Nhưng mà lúc này bạn gái cũ Miểu Miểu gọi điện thoại: “Anh ra ngoài chưa?”
“Tôi ra rồi, sắp đến đón em!”
Nhớ lại khuôn mặt ngây thơ thuần khiết của Miểu Miểu khiến Từ Hạo Hoa quên hết những gì vừa suy nghĩ.
Tuy là bạn trai và bạn gái cũ, nhưng cả ngày Từ Hạo Hoa và Miểu Miểu chơi rất vui, dạo phố, ăn cơm, chơi game điện tử, khi lấy lại tinh thần thì đã chơi nguyên ngày.
Cả ngày đi chơi Miểu Miểu luôn dùng ánh mắt thẹn thùng rụt rè nhìn Từ Hạo Hoa, giống như hai người chưa từng chia tay, còn là bạn trai bạn gái của nhau.
Có người đẹp ở bên, Từ Hạo Hoa sớm quên hết cảm giác hốt hoảng lúc trước, hơn nữa đang có bạn gái mà đi chơi với người cũ thì hơi bị kích thích.
Từ Hạo Hoa không biết rằng chỉ riêng ngày hôm nay đã khiến sương mù màu hồng hoa đào quanh người gã từ màu nhạt chuyển sang màu đậm, gần như thành sắc đỏ.
Buổi tối.
Sau khi chơi cả ngày Từ Hạo Hoa đưa Miểu Miểu về nhà khách.
Miểu Miểu mắt chứa làn thu thủy hỏi: “Anh không đưa tôi đến cửa phòng sao?"
Từ Hạo Hoa do dự một chút, cuối cùng vẫn theo vào nhà khách, đưa Miểu Miểu đến cửa phòng.