Chương 52: Vô Đề
“Đây, mang vào liền có hiệu quả.”
“Thật không vậy?” Từ Hạo Hoa lẩm bẩm nhận lấy, lập tức cảm thấy xung quanh hơi lạ, dường như có lưỡi dao ở xung quanh, khiến gã lạnh tóc gáy.
Từ Hạo Hoa túm lấy tay áo của Cố Khanh, căng thẳng hỏi: “Cố Khanh, bùa này chắc không phải cậu làm ra để hại tôi chứ? Sao tôi cứ cảm thấy dường như có đao gác lên cổ?”
Cố Khanh khoát tay: “Chém hoa đào mà, chắc chắn phải tràn ngập mũi nhọn rồi, tình huống bình thường."
Trên thực tế, Cố Khanh đã nhìn thấy sương mù hoa đào màu hồng xen lẫn sắc đen bên cạnh Từ Hạo Hoa dần tan biến.
Có vẻ như hiệu quả rất tốt! Cố Khanh sờ cằm.
Được Cố Khanh cho lời chắc chắn đây là tình huống bình thường, Từ Hạo Hoa hơi yên lòng, lại hỏi: “Vậy khi nào mới có hiệu quả?”
Cố Khanh lấy điện thoại ra xem, phỏng đoán tốc độ tan biến của đóa hoa đào thứ nhất bên cạnh Từ Hạo Hoa, cô chỉ hướng chính giữa cửa thư viện, nói: “Cậu đứng ở đây, năm phút sẽ thấy hiệu quả. Nhớ kỹ, thấy cô gái lúc trước có thiện cảm đột nhiên không còn thích cậu nữa tức là hoa đào đã bị chém xuống.”
Cố Khanh nói xong đi vào thư viện.
Hoa đào định mệnh của Từ Hạo Hoa chưa xuất hiện, phỏng chừng còn phải đợi thêm vài năm nữa, Cố Khanh sẽ không nói ra điều này.
Nhóm người Hách Viện Viện đã chờ ở bên trong một lúc, thấy Cố Khanh liền hỏi: “Sao rồi? Giải quyết được không?”
Cố Khanh đặt ngón trỏ bên môi làm động tác suỵt, tiếp đó gật đầu, chỉ hướng cửa: “Khoảng năm phút sau có kịch vui để xem."
Ba người Trần Nhất Khả lập tức nhìn hướng cửa, tỏ rõ háo hức ăn dưa lê.
Ba người đếm thời gian nhìn ra cửa, Cố Khanh thì xem tốc độ hoa đào tan biến bên cạnh Từ Hạo Hoa.
Khoảnh khắc đóa hoa đào thứ nhất tan biến, Cố Khanh nói nhỏ: “Tới rồi.”
Gần đó, một cô gái xinh đẹp dịu dàng tóc dài xõa vai bước tới.
Nhóm người Hách Viện Viện xoe tròn mắt, bọn họ đều biết cô gái này!
Lần trước ở cửa thư viện là cô gái này biết rõ Từ Hạo Hoa có bạn gái còn chân đạp mấy thuyền nhưng vẫn không chịu buông tay!
Cô gái kia thấy ngay Từ Hạo Hoa đứng ở cửa thư viện.
Cô gái chậm rãi đi tới cửa, hỏi: “Anh đến tìm tôi?”
Từ Hạo Hoa siết chặt nắm tay, gã biết đợt thứ nhất đã tới.
Từ Hạo Hoa nhìn gái xinh của câu lạc bộ văn học mà mình rất có thiện cảm, nói lời thật: “Không phải."
Hai hàng nước mắt chảy xuống từ sau mắt kính, khi Từ Hạo Hoa cho rằng cô gái này sẽ tiếp tục dây dưa chính mình không chịu buông tay thì cô ta tiến lên hai bước.
Bốp!
Từ Hạo Hoa ăn một bạt tai.
"Về sau chúng ta xem như chưa từng biết nhau!”
Chính cô gái này cũng không rõ, tại sao trong khoảnh khắc liền phát hiện những điểm sáng của Từ Hạo Hoa lúc trước hấp dẫn mình giờ bỗng biến mất, giống như đi ra khỏi sương mù vậy. Cô gái lau nước mắt, sau đó tiếp tục đi vào thư viện.
“Ối trời ơi! Khanh Khanh, cậu giỏi quá! Hiệu quả này quả là số một!” Hách Viện Viện phục sát đất hiệu quả bùa chú của Cố Khanh.
Con gái người ta mấy ngày trước còn chết sống không chịu buông tay, bộ dạng như hoa sen trắng, giờ tát tên sở khanh rất dứt khoát, chắc chắn là bỏ rồi.
Từ Hạo Hoa cảm thấy mặt thật đau, siêu mất mặt, bị tát ngay trước công chúng đương nhiên khiến gã tức tối, nhưng nhớ lời Cố Khanh đã nói, hiểu rằng bùa chém hoa đào có hiệu quả.
Di động trong tay gã rung lên, phát hiện là bạn gái gửi tin nhắn.
“Từ Hạo Hoa, vừa rồi anh lại gặp cô gái ở câu lạc bộ văn học kia phải không? Anh giỏi lắm! Tôi suy nghĩ rõ ràng rồi, tôi không cần tên bạn trai lăng nhăng như anh, chúng ta chia tay đi!”
Lại một đóa hoa đào tiêu tan.
Từ Hạo Hoa muốn gửi tin WeChat nhưng phát hiện tin nhắn bị lỗi, biểu hiện là ‘bạn đã không phải bạn tốt của đối phương’.
Từ Hạo Hoa ngây người một lúc, vuốt mặt đi về ký túc xá, chuyện này xem như giải quyết, gã cần đi về tạm nghỉ một lúc.
Sau đó đám bạn học khoa tiếng Trung phát hiện, Từ Hạo Hoa – từng là nam thần của khoa, lăng nhăng thường xuyên thay bạn gái dường như thật sự cải tà quy chánh, chẳng những không đổi bạn gái như chong chóng, thậm chí không yêu đương gì nữa.