Cuộc Sống Hàng Ngày Của Đại Sư Huyền Học

Chương 59: Vô Đề

Chương 59: Vô Đề


Gia đình ba người xách quà đạp trên con đường nhỏ bùn lầy chậm rãi đi hướng thôn Liên Hoa.

Cố Khanh cùng mẹ Viên đi thương xá mua đồ cho đám nhóc, lại nghỉ ngơi vài ngày trong cô nhi viện, cô mang một ít tư liệu và hình chụp của mình trong cô nhi viện quay về trường học, trở về đợt này coi như có chút thu hoạch.

Ít nhất có thể biết người lúc trước đến tìm cô bắt đầu từng tới cô nhi viện, hơn nữa vì phòng ngừa tư liệu trong cô nhi viện bị người tìm được nên đã hoặc là không làm, đã làm phải làm đến cùng, đốt sạch tư liệu.

Lúc trước lửa bắt đầu cháy từ văn phòng của mẹ Viên, lúc ấy không phải mẹ Viên cứ muốn chạy vào trong cứu ra tư liệu thì đã không bị phỏng, bị lở loét rồi qua đời.

Trở về sau Quốc Khánh, Trần Nhất Khả vừa vào cửa đã lao tới ôm chặt Cố Khanh:

“Khanh Khanh, thật sự cảm ơn cậu nhiều!”

Cái ôm kịch liệt khiến Hách Viện Viện và Thẩm Thần tò mò xúm lại hỏi:

“Xảy ra chuyện gì thế?”

Trần Nhất Khả bình ổn tâm trạng kích động, nói:

“Khanh Khanh, cậu không biết bùa hộ mệnh của cậu thần kỳ cỡ nào đâu!”

Sau đó Trần Nhất Khả kể lại mình về nhà, vội vàng đi nhà bà nội, chợt nhớ ra phải thắt dây an toàn, sau đó ngực bỗng nóng lên giật mình tỉnh lại, kịp thời ngăn cản một trận tai nạn xe cộ. Bởi vì là tự mình trải qua, thêm vào tôn sùng bùa hộ mệnh thần kỳ của Cố Khanh, Trần Nhất Khả kể chuyện thắt mở cao trào.

“Có điều bùa hộ mệnh cậu tặng cho sau lần đó thì hoàn toàn tối xuống, dường như mất đi tác dụng." Trần Nhất Khả nói một tràng như người đọc truyện, cuối cùng lắp bắp báo cho Cố Khanh biết bùa hộ mệnh mất hiệu lực.

“Thần kỳ như thế thật sao?” Hách Viện Viện nắm chặt bùa hộ mệnh của mình: “Đây không phải là bùa hộ mệnh, nó là một cái mạng! Khanh Khanh đại lão, cầu ôm đùi!”

Thẩm Thần cũng tò mò vuốt bùa hộ mệnh của mình, lấy ra so sánh với của Trần Nhất Khả, đúng là khác biệt rõ rệt.

Bùa của Thẩm Thần thì chu sa vẫn đỏ thắm như mới, khi cầm sẽ cảm thấy yên lòng. Bùa của Trần Nhất Khả thì chu sa mờ tối, nhìn ra được đã không còn tác dụng.

Cố Khanh giải thích:

“Bùa hộ mệnh vốn là thế, năng lực hiện giờ của tôi chế tạo bùa hộ mệnh đều là dùng một lần, sau khi phát huy tác dụng sẽ bị hỏng.”

Nhìn vẻ mặt hơi ngượng ngùng của Trần Nhất Khả, Cố Khanh nói: "Yên tâm, bằng tay nghề của tôi thì ngày mai sẽ vẽ thêm một tấm cho cậu.”

Trần Nhất Khả vui sướng bất ngờ hỏi:

“Thật không?”

Trần Nhất Khả chợt nhận ra mục đích xin thêm một tấm bùa đã bị nhìn thấu, lại nói: "Khanh Khanh, thật ra bùa hộ mệnh của cậu hữu dụng như vậy thì có thể vẽ nhiều chút, tiếp đó bán cho người khác."

Cố Khanh nghe, cảm thấy chủ ý này khá hay ho, nếu làm được thì sẽ có thêm con đường kiếm tiền.

Vấn đề là: “Sẽ có người chịu mua sao? Hiện tại rất nhiều người đều không tin thứ này.”

Trần Nhất Khả lập tức vỗ ngực:

“Khanh Khanh cứ nói đi, bao nhiêu tiền một tấm? Mẹ của tôi muốn mua mười tấm này.”

Lư Nguyệt có đầu óc kinh doanh, hiện tại Cố Khanh chưa nổi tiếng, bùa hộ mệnh hữu dụng như vậy mua về chắc chắn không bị lỗ. Nếu đợi khi Cố Khanh nổi tiếng, bà muốn mua bùa hộ mệnh phỏng chừng không bỏ ra một trăm, hai trăm nghìn thì không mua được.

Cố Khanh nghe vậy hơi do dự.

Trần Nhất Khả, Hách Viện Viện, Thẩm Thần đều là bạn tốt của cô, tặng một tấm bùa hộ mệnh thì không đáng gì.

Nhưng nếu là mẹ của Trần Nhất Khả muốn mua, cô định giá cao hay thấp đều khó mà nói ra.

Thẩm Thần nhìn ra Cố Khanh khó xử, ở một bên nghĩ ra một chủ ý:

“Khanh Khanh, lá bùa này và bút bùa phỏng chừng đều là cần chế tạo đặc biệt, lúc trước cậu mua ở đâu thì đi nơi đó hỏi xem họ có thu mua bùa chú không. Dù người ta không thu mua nhưng có thể tiện thể hỏi giá đại khái.”

Cố Khanh nghe vậy gật đầu, chân mày giãn ra, cách này được.

Sau khi Thẩm Thần và Hách Viện Viện đi, Trần Nhất Khả kéo Cố Khanh qua một bên.

Trần Nhất Khả lấy một xấp mười nghìn tệ đưa cho Cố Khanh: “Đây là quà cảm ơn mẹ kêu tôi đưa cho cậu.”


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất