Chương 69: Vô Đề
Hướng Vi thấy Cố Khanh không từ chối ngay thì nói nhanh: “Là vầy, lần trước cậu nói tiền giấy gì đó không phải tùy tiện mua ở tiệm nào cũng được, nên tôi muốn hỏi cậu, cha của tôi hàng năm Thanh Minh và ngày giỗ của ông nội, sau khi đi thăm mộ trở về là gặp ác mộng suốt mấy ngày liền, nói trong mộng ông nội mắng cha là bất hiếu, thoạt nhìn ông nội mặc không tốt, người gầy rộp, cậu nói xem có phải vì tiền giấy mà cha tôi mua đều là hàng giả không?”
Cố Khanh sờ cằm, suy nghĩ một hồi, nói: "Có khả năng này, nhưng tôi chưa thấy tận mắt nên không xác định."
Nghĩ đến lúc trước, Cố Khanh cho Hướng Vi một chủ ý: “Vậy đi, qua một thời gian nữa là Tiết Hàn Y( Lễ bên Trung Quốc, tổ chức vào ngày 1 tháng 10 âm lịch, cúng ông bà tổ tiên, với ý nghĩa ngày này tổ tiên về nhận đồ chống lạnh để qua mùa đông), tôi giới thiệu một cửa hàng pháp khí cho cậu, cậu mua chút tiền giấy đốt cho ông nội cậu, thử coi có hiệu quả không.”
“Tiết Hàn Y á?”
Hướng Vi tỏ vẻ nhà mình chỉ có ngày Thanh Minh và ngày giỗ của ông nội là đốt tiền giấy cho ông, còn Tiết Hàn Y gì đó thì không hiểu lắm.
Tiết Hàn Y là vào ngày một tháng mười âm lịch hàng năm, dân chúng gọi là ngày đầu quỷ, là ngày lễ cúng truyền thống của Trung Quốc. Vào ngày này đặc biệt chú trọng cúng bái người mất, gọi là tặng áo lạnh. Tiết Hàn Y và Tiết Thanh Minh mùa xuân, Tết Trung Thu mùa thu, Tiết Hạ Nguyên được gọi là bốn Tiết Quỷ trong năm.
Cố Khanh phổ cập kiến thức bốn Quỷ Tiết, Hướng Vi sực tỉnh ngộ.
Hướng Vi hỏi: “Được được, cậu cho biết địa chỉ cửa hàng pháp khí đó đi.”
Cố Khanh nhìn cô ta, nói: “Biết phố Phong Thủy bên cạnh phố Đồ Cổ không?”
Hướng Vi gật đầu.
Cố Khanh nói tiếp: “Bên trong có một cửa hàng Thụy Phúc Trai, trang hoàng lộng lẫy xa hoa.”
Hướng Vi lại lần nữa gật đầu: “Tôi có đi cửa hàng này, lúc trước cùng cha tôi mua đồ cúng ông nội.”
Hướng Vi thầm nghĩ chẳng lẽ lúc trước cha toàn mua hàng thật? Vậy tại sao còn mơ thấy ác mộng?
Cố Khanh liếc Hướng Vi: “Cửa hàng đó bán toàn là hàng giả!”
Giờ thì Cố Khanh đã biết tại sao ông nội của Hướng Vi sẽ mắng cha của cô ta là bất hiếu.
Cố Khanh nói: “Tôi đang nói cửa hàng đối diện Thụy Phúc Trai, đó là một cửa hàng cực kỳ xập xệ, không có biển hiệu, đồ bên trong đắt hơn Thụy Phúc Trai nhiều, nhưng đều là hàng thật, cậu có thể mua một ít thử xem.”
Hướng Vi ngây người, cô chỉ suy đoán thứ cha mua là hàng giả, không ngờ bị Cố Khanh chứng thực nhanh như thế.
Nếu đã biết nguyên nhân, Hướng Vi gật đầu nói: “Tôi sẽ đi thử.”
Sau đó Hướng Vi đưa ba chai nước mắt trâu trong tay mình cho Cố Khanh: “Tặng cậu này, nếu dùng hết có thể tìm tôi lấy tiếp.”
Xem bộ dạng Hướng Vi là muốn làm nhà cung cấp nước mắt trâu cho Cố Khanh.
Cố Khanh thu nước mắt trâu của Hướng Vi, nói thêm mấy câu: “Lúc cậu đốt tiền giấy nhớ nhét hết vào một túi giấy, trên đó viết tên ông nội của cậu và ai gửi cho, như vậy mới sẽ không bị cô hồn dã quỷ khác cướp đi.”
Hướng Vi nhớ lại cha mỗi lần đều là trực tiếp đốt tiền giấy trước mộ ông nội, lại cảm thấy xấu hổ, liên tục gật đầu, nói: “Tôi biết rồi, nhất định sẽ làm đúng như lời cậu dặn.”
Trừ Hướng Vi ra, Cố Khanh lại gọi điện cho chủ tiệm để râu Tiền Đồ, hỏi thăm ông ta có pháp khí tìm người thân, hoặc là chứng minh quan hệ máu mủ giữa người và quỷ không.
Đối với việc này, Tiền Đồ tỏ vẻ có loại pháp khí đó, nhưng trong tay ông ta không có một món nào.
Cửa hàng của Tiền Đồ chỉ có vài pháp khí loại nhỏ, ngay cả bùa chú cũng thiếu, sau khi hợp tác với Cố Khanh mới bắt đầu mở ra kinh doanh bùa chú.
Hơn nữa nếu Tiền Đồ có pháp khí linh như thế thì đã không bỏ dỡ mối làm ăn chuyên môn giúp người tìm phần mộ tổ tiên, mở cửa hàng pháp khí xập xệ này làm gì.
Nghe Tiền Đồ nói tràng giang đại hải, không giống ông chủ hờ hững với khách như cô đã từng gặp, Cố Khanh cảm thấy không thể nhìn người qua bề ngoài, nhưng nói một đống mà không nghe được thứ gì hữu dụng.
May mà Tiền Đồ dường như nghe thấy tiếng lòng của Cố Khanh: “Nếu cô vẽ được thì trong bùa chú có một loại bùa thân duyên, sau khi sử dụng cho dù không quen biết nhau cũng có cảm ứng đặc biệt với người có máu mủ với mình."