Cuộc Sống Hàng Ngày Của Đại Sư Huyền Học

Chương 70: Vô Đề

Chương 70: Vô Đề


"Nhưng loại bùa này chỉ có thể tồn tại trong thời gian ngắn, tác dụng cũng không mạnh. Nếu cô biết vẽ có thể đặt trong cửa hàng bán, tôi nói cho cô biết, thời nay loại bùa chú tính chất đặc biệt này rất dễ bán”

“. . .”

Nghe Tiền Đồ lại vòng vo đề tài qua chuyện buôn bán, Cố Khanh cúp điện thoại, cô cảm thấy mình đã suy nghĩ phức tạp, có thể dùng biện pháp đơn giản trực tiếp hoàn thành chuyện này.

Trong quán cà phê phía đối diện cục cảnh sát khu La Hưng thành phố S, Dương Ca là ông chủ đang dựa vào cửa sổ thừ người ra, nhân viên phục vụ nữ lướt qua hắn vài lần nhưng hắn đều không phát hiện.

Nói thật, lúc trước Dương Ca chọn mở quán cà phê ở đối diện cục cảnh sát vì nguyên nhân quan trọng là an toàn.

Lúc Dương Ca còn trẻ vô tri từng làm côn đồ, từng đắc tội nhiều người. Sau này sửa đổi, mở quán cà phê, Dương Ca sợ có người trở về kiếm chuyện nên cố ý mở quán ở đối diện cục cảnh sát.

Xác thực là an toàn, Dương Ca mở tiệm ở đây chưa từng gặp một người khách dáng vẻ lưu manh.

Nhưng quán kinh doanh không tốt không xấu, miễn cưỡng duy trì thu chi cân bằng. Nhờ cục cảnh sát phía đối diện gần như mỗi ngày đều đặt một đợt cà phê mang qua đó, là nhóm khách hàng lớn nhất của quán cà phê bọn họ.

Hôm nay có một cô gái ngồi ở vị trí cạnh cửa sổ khiến ông chủ Dương Ca chú ý.

Rất kỳ lạ.

Cô gái này đến từ sáng sớm, ngồi ở đây gần một ngày.

Trong lúc ngồi cô gái này kêu một món bánh ngọt nhỏ, năm ly nước trái cây loại khác nhau, cộng thêm một chén cappuccino. À, cô gái lại bắt đầu kêu nhân viên phục vụ, dường như gọi thêm đồ ăn.

Ăn kiểu này sẽ không bị tiêu chảy chứ? Cô gái không thấy ngán sao? Không lẽ được ai mời tới kiếm chuyện với mình?

Dương Ca hơi đứng ngồi không yên, sợ cô gái này bởi vì ăn uống lung tung bị đau bụng đổ lỗi cho quán cà phê.

Cô gái ngồi trong quán cà phê theo dõi cục cảnh sát phía đối diện cả ngày, dùng sức ăn hơn người hấp dẫn ông chủ chú ý đương nhiên là Cố Khanh.

Từ sau khi tập thuật luyện thể cơ sở, mỗi ngày Cố Khanh đều sẽ bị linh lực gột rửa một lần, thân thể siêu khỏe hơn. Cố Khanh bất giác từ cô gái sức ăn nhỏ biến thành ‘thùng cơm’ như bây giờ, mỗi ngày tập thuật luyện thể tiêu hao rất nhiều.

Hôm nay là thứ bảy, dựa theo yêu cầu của Trịnh Thiết Trụ, Cố Khanh ngồi đây canh chừng con trai của hắn, à, đã biết con trai tên là Phùng Quân, một cảnh sát hình sự của cục cảnh sát khu La Hưng phía đối diện.

Cố Khanh lẩm bẩm: “Sao vẫn chưa đi ra?”

Nếu có người đi ngang qua bàn của Cố Khanh sẽ cảm thấy sống lưng lạnh lẽo, dường như có luồng gió lạnh thổi qua.

Trên thực tế, quỷ hồn của Trịnh Thiết Trụ đang ngồi phía đối diện Cố Khanh, nuốt nước miếng nhìn Cố Khanh ăn bánh ngọt.

Làm một con quỷ, không có người cúng cho, Trịnh Thiết Trụ đã đói lâu rồi. Vốn hắn cũng không có cảm giác gì, nhưng nhìn Cố Khanh ăn ngon lành, trước kia hắn không ưa bánh kem ngọt ngấy, nhưng bây giờ cảm thấy chính mình siêu đói.

Làm cách nào cho một con quỷ lấp đầy bụng, Cố Khanh tỏ vẻ mình chưa học: “Bác chờ chút, lát nữa tôi mua ít đồ ăn thử coi có thể đốt cho bác không.”

Bỏ thức ăn vào túi rồi viết tên và ngày sinh của Trịnh Thiết Trụ, cuối cùng đốt nó chắc có thể gửi cho hắn?

Trịnh Thiết Trụ nuốt nước miếng trả lời Cố Khanh: “Đại Bảo là cảnh sát hình sự, công tác bận rộn. Nhưng ta từng đi xem rồi, hôm nay không có việc lớn gì, hẳn là có thể đúng giờ tan tầm."

Trịnh Đại Bảo là tên vốn có của con trai Trịnh Thiết Trụ, tức Phùng Quân.

Cố Khanh gật đầu, tiếp tục cách cửa kính nhìn về hướng cục cảnh sát.

Mắt cô hơi sáng lên, tính tiền rồi vội vàng chạy ra ngoài.

Người cô chờ đã đi ra.

Phùng Quân vội bước ra cục cảnh sát.

Anh ấy sốt ruột về nhà.

Mấy ngày gần đây không hiểu sao con trai cứ khóc quấy không ngớt, còn phát sốt nhẹ, vợ đã ôm con đi bệnh viện khám, bác sĩ nói con không có gì khác lạ.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất