Chương 85: Vô Đề
Thẩm Thần khá may mắn, chọn được phân tích điện ảnh, cơ bản là lên lớp xem phim. Tuy Thẩm Thần không sốt ruột, nhưng nhìn thấy hai bạn cùng phòng bận rộn như vậy, cô ấy không tự chủ được tăng nhanh động tác.
Môn học tự chọn vào tối thứ tư là học sinh cả trường chọn môn học mình thích, chỉ cần cuối cùng đủ điểm, muốn chọn môn gì đều được. Thông thường môn học do giáo viên trường học quyết định, có thể nói là đủ thứ.
Đương nhiên, một số môn học tự chọn hấp dẫn dễ lấy điểm đều có nhiều người chọn, có thể thông qua máy vi tính sàng lọc môn học thì khá ít.
Trong lúc ba bạn cùng phòng bận tối mặt tối mày, Cố Khanh vẫn tương đối nhàn nhã.
Một mặt là vì Phùng Quân đã thay cô xin phép nghỉ vài ngày, bây giờ cô sớm về trường trả phép đi học, đó là biểu hiện nhiệt tình yêu học tập.
Mặt khác, môn học tự chọn của Cố Khanh may mắn chọn trúng môn Chu Dịch, thầy dạy lỏng lẻo, nghe nói cuối kỳ viết đại một bài luận văn là được cho đậu.
Trong diễn đàn trường học có nhiều tin đồn về môn học tự chọn hấp dẫn như môn Chu Dịch này, nghe đồn giáo viên dạy môn Chu Dịch xem tướng chuẩn như thần!
Cố Khanh rất nhanh liền gặp giáo viên của môn Chu Dịch.
Tóc ngắn sát đầu, kính gọng đen, chiều cao trung bình, hay cười, không có gì khác biệt với giáo viên khác.
Nhưng trong diễn đàn của trường học đồn là người thầy tên Khổng Phương này mỗi lần trên môn Chu Dịch đều tùy ý chọn lựa ba đồng học, xem tướng cho bọn họ.
Hơn nữa, trước đến giờ chưa từng bị sai!
Nghe nói thầy Khổng Phương có thể nhìn liền biết trạng huống gia đình của một học sinh, cha mẹ ông bà nội, anh chị em trai gái trong nhà thế nào ông đều nói rõ ràng, ngay cả việc ông nội qua đời, bà nội của học sinh kia còn khoẻ mạnh đều có thể nhìn ra.
Từng có một học sinh đúng dịp mất chìa khóa, thầy Khổng Phương khiến cho đối phương hiện trường dùng đồng tiền xem bói, tiếp đó căn cứ đồng tiền biểu hiện trạng huống, nói học sinh kia hẳn là không mất chìa khóa, dường như còn ở đâu đó bên cạnh cô ấy, rất nhanh sẽ tìm được.
Quả nhiên, sau khi tan học, sinh viên kia tìm được chìa khóa bị mất trên giường phòng ngủ của mình.
Có một lần thần kỳ nhất, một học sinh không quá tin vào bói toán, cứ đòi thầy Khổng Phương phỏng đoán tình huống gia đình của anh ta, cuối cùng lộ luôn anh ta bị trong nhà nhận nuôi.
Tình huống lúc ấy là vầy.
Mọi người đều biết, mỗi lần thầy Khổng Phương dạy môn Chu Dịch đều lấy ba quẻ làm chuẩn, hơn nữa ngẫu nhiên chọn người.
Nhưng lần đó trong lớp có một sinh viên nam tên là Tôn Văn Bân, là đồ ba gai.
Lúc đầu chọn người xem bói, sinh viên tên Tôn Văn Bân đã giơ tay thật cao, dường như nếu không chọn anh ta thì anh ta sẽ không buông tay xuống.
Lần đầu tiên xem bói, Khổng Phương không chọn anh ta.
Lần thứ hai xem bói, Khổng Phương vẫn không chọn anh ta.
Đợi đến lần thứ ba, Khổng Phương chưa chỉ định ai thì Tôn Văn Bân đã đứng lên:
“Thầy, chọn em đi, em đây trước giờ không tin tướng số gì đó, cho nên đặc biệt muốn nhìn xem thầy rốt cuộc tính chính xác hay giả.”
Làm thầy đương nhiên phải bao dung học sinh của mình, nếu người ta đã đứng lên thì chọn cũng được, lúc ấy Khổng Phương nghĩ như vậy.
Nhưng không ngờ sau khi Khổng Phương xem tướng mạo của sinh viên tên Tôn Văn Bân thì cau mày, lại hỏi kỹ tên của anh ta, cẩn thận tính toán.
Cuối cùng xác nhận kết quả, Khổng Phương đầu tiên là nói đơn giản Tôn Văn Bân có đầy đủ cha mẹ, con một.
Đối với việc này, Tôn Văn Bân khịt mũi khinh bỉ, nói:
“Thầy à, những chuyện này đều chỉ là cơ sở, đơn giản tra trong hồ sơ của trường chắc cũng tra được.”
Ngụ ý là không tin.
Do dự một chút, Khổng Phương hỏi:
“Vậy bạn học, trò có ý tưởng gì?”
Tôn Văn Bân đã sớm suy nghĩ kỹ:
“Thầy phải nói chuyện mà mọi người đều không biết thì em mới tin.”
Khổng Phương ngẫm nghĩ, nói với Tôn Văn Bân là ông biết một chuyện hơi riêng tư, có thể nói riêng với nhau không.
Tôn Văn Bân không chịu.
Trước kia không có tình huống này, Tôn Văn Bân nghĩ rằng lúc Khổng Phương tướng số đều là một vài tình huống cơ bản, hoặc việc nhỏ như tìm đồ, không chừng là mèo mù vớ chuột chết.