Số lượng cự thú hải dương cấp S nhiều không kể xiết, chiếm cứ cả một vùng trời, khiến người ta sợ hãi.
Lực lượng này đủ để tiêu diệt bất cứ quốc gia này trên trái đất!
Dương Thiên cũng nhìn về phía bốn con cự thú kia, nhất là bốn con cự thú dài 300 mét dẫn đầu. Hắn biết thực lực của con cá voi khổng lồ này, hàng phòng ngự của nó rất kh ủng bố, hắn và Long Kinh Thiên liên thủ mà vẫn không cầm chân được nó!
“Mười phút nữa là bom hạt nhân sẽ được kích hoạt!” Giọng nói của Triệu Phong Cực đột nhiên truyền vào tai bọn họ.
Nói cách khác, trong vòng mười phút nữa, bọn họ phải dẫn dụ đám cự thú tiến vào khu vực đã chỉ định.
Dương Thiên ước lượng tốc độ của đám cự thú này một chút, sau đó nhíu mày, hắn phát hiện ra một vấn đề.
Tốc độ của những con cự thú này rất nhanh, gần như thoáng chốc đã đuổi sát nhóm cường giả cấp S này, chỉ còn cách khoảng 2km. Dựa vào tốc độ như thế này, cho dù dụ được bọn chúng đến vị trí bom hạt nhân thì cho dù đám cự thú có chết thì nhóm cường giả cũng khó mà chạy thoát được phạm vi công kích của bom hạt nhân.
Nhóm người Long Kinh Thiên hiển nhiên cũng phát hiện ra vấn đề này, gương mặt ai cũng nôn nóng.
“Năm phút nữa sẽ kích hoạt bom hạt nhân!” Giọng nói của Triệu Phong Cực lại vang lên.
Những người đang xem phát sóng trực tiếp trận chiến ở hải vực Thái Bình Dương đều lo lắng không thôi. Chỉ còn năm phút nữa là bom hạt nhân sẽ được kích hoạt, nhưng các anh hùng cấp S lúc này cách nhóm cự thú hải dương kia rất gần. Một khi bom hạt nhân kích nổ thì tất cả sẽ cùng chết.
Long Kinh Thiên nhíu mày, nói với mọi người: “Mọi người cũng thấy được tình huống trước mắt rồi, những con cự thú đó luôn theo sát chúng ta, chỉ còn năm phút nữa bom hạt nhân sẽ kích nổ. Trong vòng năm phút, chúng ta khó mà tấn công bọn chúng được. Thế nên, bây giờ chỉ có một cách, đó là cử một nhóm người tự nguyện hi sinh, hấp dẫn sự chú ý của nhóm cự thú hải dương đó, những người còn lại lập tức rời đến vị trí an toàn! Hơn nữa, nhất định phải là cường giả cấp S trung kỳ!”
Đây là cách tốt nhất để bảo toàn lực lượng của bọn họ.
Một vài cường giả cấp S lộ rõ vẻ khó xử, không có ai tình nguyện chết. Đi thu hút sự chú ý của đám cự thú kia chính là đi chịu chết!
Tất cả những người theo dõi trận chiến cũng mâu thuẫn vô cùng, bọn họ vừa mong muốn có ai đó tình nguyện đi thu hút sự chú ý của đám cự thú hải dương đó, sau đó dẫn bọn chúng vào khu vực bom hạt nhân để tiêu diệt bọn chúng. Nhưng bọn họ cũng không nỡ nhìn các vị anh hùng phải hi sinh. Đối mặt với sức mạnh của một trăm quả bom hạt nhân, cho dù là cường giả cấp S đỉnh phong cũng chắc chắn sẽ chết!
“Tôi sẽ ở lại thu hút sự chú ý của bọn chúng!” Đường Chính Lâm đột nhiên đứng ra nói. Người đàn ông vẻ mặt lạnh lùng này lại là người đầu tiên đứng ra.
Dương Thiên nhìn Đường Chính Lâm một cái, trong lòng vô cùng phức tạp.
Hắn và Đường Chính Lâm có mâu thuẫn rất lớn, cháu trai Đường Chính Lâm gián tiếp chết trên tay hắn, hơn nữa Đường Chính Lâm cũng có không ít khuyết điểm. Nhưng lúc này, Đường Chính Lâm chính là một vị anh hùng thực sự của Hoa Hạ!
“Thượng tướng Đường!” Nhìn người đàn ông tóc bạc nửa đầu kia, mọi người không nhịn được mà rơi nước mắt.
“Tôi cũng ở lại!” Lugba cũng đứng ra, ánh mắt tràn đầy căm phẫn với đám cự thú này! Mopti đối với Lugba mà nói vừa là thầy vừa là bạn, hai người ở bên nhau mấy chục năm, cuối cùng Mopti lại chết trong tay đám cự thú đó! Cho dù Lugba có chết thì cũng không muốn đám cự thú này được dễ chịu.
“Tôi cũng ở lại!” Paulina của Liên minh châu Âu nói.
“Cả tôi nữa!” Một người của Liên minh chúng thần, Lôi Thần cầm một cây búa lớn, không chút do dự mà lựa chọn ở lại!
Bốn cường giả của bốn thế lực, ai cũng đều là cường giả cấp S trung kỳ!
“Thời gian chỉ còn hai phút!” Thời gian càng ngày càng rút ngắn, phòng tuyến tâm lý của mọi người cũng bị công kích không ngừng.
Không chỉ có nhóm người Long Kinh Thiên cảm thấy lo lắng, mà tất cả mọi người đang theo dõi qua màn hình cũng hồi hộp không kém. Trái tim ai cũng đập nhanh hơn, hai tay không tự chủ được mà siết chặt lại, ánh mắt lộ ra vẻ nôn nóng.
Chỉ còn hai phút nữa là số phận của mọi người sẽ được quyết định!
“Long tiền bối, hạ lệnh đi!” Các cường giả cấp S khác nhìn Long Kinh Thiên, nói.
Long Kinh Thiên tạm thời là lãnh đạo của nhóm cường giả.
Long Kinh Thiên cảm thấy vô cùng khó chịu, ông nhìn gương mặt cương nghị của Đường Chính Lâm và ba cường giả còn lại, ai cũng ra vẻ thấy chết không sờn thì cố nhịn cảm giác đau lòng, hạ lệnh: “Được! Bây giờ, Đường Chính Lâm, Lugba, Paulina, Lôi Thần ở lại, những người khác tùy thời mà chú ý. Chờ đến mười giây cuối cùng thì lập tức leo lên lưng con chim ưng khổng lồ của Dương Thiên, nhanh chóng rời đi!”
“Bom hạt nhân sẽ được kích hoạt sau một phút nữa!”
Thời gian bắt đầu rơi vào giai đoạn đếm ngược. Đám cự thú hải dương lúc này đã cách khu vực công kích của bom hạt nhân càng lúc càng gần. Mọi người cùng nhìn thời gian, chưa tới một phút nữa sẽ quyết định số phận của mọi người.
“Còn mười giây cuối cùng!”
Khi âm thanh này vang lên, Long Kinh Thiên quát lớn: “Mọi người lập tức rút lui!”
Sau đó, hơn bốn mươi cường giả cấp S bay lên trên lưng con chim ưng khổng lồ của Dương Thiên. Đại Ưng lập tức vỗ cánh bay đi, bốn người nhóm Đường Chính Lâm trực tiếp ở lại, xoay người đối mặt với nhóm cự thú hải dương đông đúc.