Cuồng Long Vượt Ngục

Chương 412: C412: Đúng là một kiệt tác

"Mẹ ơi?"

Hiện trường tràn ngập những tiếng kêu ngạc nhiên.

Mọi người trợn mắt, há mồm, giống như gặp ma vậy, không thể tin vào mắt mình.

Họ lớn bằng chừng này rồi nhưng chưa bao giờ thấy xúc xắc có thể lắc ra như thết

Đúng là một kiệt tác!

"Mẹ ơi! Tôi đang nằm mơ à? Hoa mắt quá, rốt cuộc có bao nhiêu điểm? Tôi không đếm được!"

"Sáu mươi ba điểm! Chính xác là sáu mươi ba điểm! Sáu mặt của ba con xúc xắc đều rơi ra! Làm thế quái nào mà chuyện này lại xảy ra được?"

"Tôi còn tưởng rằng mười chín điểm là cực hạn rồi chứ! Không ngờ còn có người lắc ra sáu mươi ba điểm, đúng là khó tin mà!"


"Quả nhiên, hiện thực mới là thứ khủng khiếp nhất, chỉ có cái anh không thể tưởng tượng được chứ không có gì là không thể. Còn hơn cả trong phim nữa kia!"

Những người đứng xem xung quanh đều rất ngạc nhiên.

Hoa Quốc Đống và Bàng Văn Hiên cũng tỏ ra sửng sốt, dụi dụi mắt thật mạnh, cả hai đều không thể tin được.

Bọn họ vốn cho rằng lần này Diệp Lâm nhất định sẽ thua, cho dù có được mười tám điểm cũng khó có thể lật ngược tình thế.

Nhưng họ không ngờ rằng Diệp Lâm không những lật ngược tình thế mà còn đè bẹp họ hoàn toàn!

Sáu mươi ba đấu với mười chín? Sao mà so sánh được cơ chứt

Giống hệt với lời Diệp Lâm vừa nói, mười chín điểm đâu có lớn, xúc xắc có tới sáu mặt cơ màt

Đối thủ chỉ mới làm rơi một mặt, nhưng Diệp Lâm lại lắc ra cả sáu mặt! Hoa Quốc Đống hưng phấn nhìn Diệp Lâm, vừa ngạc nhiên vừa vui mừng. Anh ta có nằm mơ cũng không bao giờ có thể tưởng tượng được, vị sư phụ mà mình tôn sùng lại có thể giỏi cờ bạc như vậy?


€ó thể làm được như vậy, e là những thần cờ bạc bình thường cũng không thể so sánh được.

Trước mặt sư phụ, Cao Quang tự xưng là thần cờ bạc ở khu phố người Hoa trông buồn cười chẳng khác gì một học sinh tiểu học.

Chẳng lẽ sư phụ của anh ta là một vị thần toàn năng sao?

Hoa Quốc Đống hưng phấn đến không nhịn được, nghĩ rằng lần này sư phụ kiếm được một khoản lớn rồi!

Ngay cả Bàng Văn Hiên ở bên cạnh cũng vừa ngạc nhiên, vừa ghen tị với Hoa Quốc Đống vì được quen biết một vị thần như vậy.

Sau khi nhìn thấy cảnh tượng khó tin này trước mắt, ngay cả Bàng Văn Hiên cũng nảy sinh ý định trở thành đệ tử của Diệp Lâm.

"Cái này... Sao có thể như vậy được?" Lúc này, vẻ mặt Giang Thái Thanh nhăn nhó như vừa ăn phải một con ruồi.

Tưởng chừng như đã nắm chắc chiến thắng nhưng không ngờ lại có sự thay đổi bất ngờ đến vậy.

Sáu mươi ba điểm? Đây là điều mà con người có thể làm được sao? Khóe miệng Khương Thái Thanh giật giật, khóc không ra nước mắt.

Một trăm triệu, một trăm triệu anh ta mãi mới thăng được, còn chưa kịp nguội đã theo gió mà bay rồi sao?

Ban đầu, Khương Thái Thanh còn nghĩ đến việc mang tấm séc về nhà và khiến cha có cái nhìn khác về mình.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất