Cửu Long Kéo Quan

Chương 64: Ngày Đại Hôn (2).

Chương 64: Ngày Đại Hôn (2).

Sư mẫu khuyên tôi cũng không cần lo lắng quá đâu, bà nói Hoàng Hà Nương Nương không giống như những người khác, nếu đã dám bái thiên địa tuyên bố nhập thế, nhất định sẽ có cách ứng phó với phủ Thiên Sư.
Sau sự việc Vương gia cầu hôn, tôi từng hỏi qua Bạch lão quỷ, có khi nào Huệ Tề Quán sẽ kiếm chuyện với Thùy Họa không? Lúc đó Bạch lão quỷ nói sẽ không đâu, trước tiết Hạ Nguyên thì bên đạo môn vẫn còn có chuyện cần cô ấy giúp đỡ.
Có thể do Bạch lão quỷ biết rõ sức mạnh vốn có của Thùy Họa, chỉ tiếc là bây giờ không liên lạc được với lão ấy.
“Sư mẫu, đến giờ vẫn không liên lạc được với chú Bạch sao?”
“Chả tìm được.”
Sư mẫu tôi cười khổ lắc đầu.
Và rồi, tôi hỏi sư mẫu về những chuyện liên quan đến hôn lễ, sư mẫu tôi nói đánh nhanh rút gọn càng tốt.
Chỉ khi tôi và cô ấy kết hôn rồi, mới có nhân quả sinh tử được.
Đến chừng đó nếu như cô ấy muốn ra mặt cho tôi vì lý do gì thì Thiên Đạo cũng không thể nào can thiệp được.
Đến lúc đó không cần phải quan tâm Thùy Họa giấu tôi bao nhiêu chuyện, phu thê đồng đức, chuyện của tôi cũng chính là chuyện của cô ấy.
Hôn lễ giữa tôi và Thùy Họa được định vào ba ngày sau, trong ba ngày này, Thùy Họa cũng đã gặp mặt bà con họ hàng của tôi.
Thân phận Hoàng Hà Nương Nương đương nhiên sẽ được giấu kín, chỉ nói với họ trước đó tôi quen cô ấy ở bên ngoài.
Tôi thì quanh năm không ở nhà, đối với câu nói này họ cũng chả nghi ngờ gì sất, trong lòng chỉ cảm khái rằng cha mẹ tôi thật có phúc phần đi, con trai làm nghề vớt xác cũng có cô gái dám đến cửa tìm thân.
Trong ba ngày này quan hệ giữa tôi và Thùy Họa vẫn tương kính như băng, ở trước mặt người nhà tôi thì cô ấy biểu hiện dịu dàng uyển chuyển, nhưng sau lưng thì vẫn trưng ra bộ mặt lạnh tanh với tôi.
Lúc nghỉ ngơi cũng mạnh ai nấy ngủ, có nhiều lúc tôi giả vờ đưa tay qua dò thám xem như nào, liền bị giọng nói sắt đá của cô làm cho tỉnh mộng:“Anh và em chưa có thành thân, ở chung một phòng đã là quá lắm rồi, anh đừng có mà làm liều đấy nhé.”
Tôi chỉ biết thở dài, lòng đau như cắt nước mắt đầm đìa, bởi ta nói phụ nữ á, khi dịu dàng ngọt ngào chính là xuân phong hóa vũ, đến khi quan hệ nguội lạnh rồi chính là băng sơn bất hóa mà.
Giờ chỉ có thể đợi đến ngày động phòng hoa chúc, đến lúc đó xem cô ấy còn nói được gì nữa không.
Ba ngày sau, ngày đại hôn của tôi.
Chiêng trống vang khắp trời, người thân bạn bè đều đông đủ.
May là ông trời nể mặt, trăm dặm không mây, trời trong xanh thoáng mát.
Hôm nay Thùy Họa mặc trên mình bộ hỷ phục do chính sư mẫu tôi dùng một ngày một đêm, dồn hết mọi tâm huyết vào để làm ra, phượng quan hà bí, tinh xảo vô cùng.
- Giải thích "Phượng quan hà bí" là mũ phượng và khăn quàng vai.
Hết giải thích.
Khoan nói đến tân nương, chỉ nhìn chiếc váy cưới này thôi cũng đủ khiến cho một nơi hoang vắng như thôn nhà tôi nhốn nháo cả lên, không biết bao nhiêu thiếu nữ đã âm thầm hỏi han chiếc váy này được đặt làm từ đâu.
Trong lòng tôi nghĩ, nếu để mấy người biết đây đều là những bộ quần áo được làm bằng giấy, xem mấy người có dám mặc không hầy… Bạch lão quỷ không có mặt, cho nên sư mẫu sẽ đích thân làm người chứng hôn cho chúng tôi.
Ban đầu cha mẹ tôi lấy làm lạ, vì sao lại phải tìm đến bà, đến khi tôi nói với họ bà chính là vợ của lão Bạch thì mọi thứ như được sáng tỏ.
Mẹ tôi bảo rằng, hèn chi trước đó tìm bao nhiêu mối cho Bạch lão quỷ đều bị lão từ chối, thì ra lão đã có người bên cạnh từ sớm rồi.
Hôn lễ lần lượt tiến hành, rất nhanh đã đến khúc quan trọng của ngày hôm nay, bắt đầu bái thiên địa.
Tôi cùng Thùy Họa quỳ xuống một lượt, kính bái thiên địa đã ban cho chúng tôi chốn dung thân, được sống cùng nhân gian.
Tôi biết bái thiên địa đối với Thùy Họa ý nghĩa vô cùng, nên tôi bồn chồn lắm, thầm cầu mong đừng có xảy ra chuyện gì bất trắc.
Thế nhưng, chuyện gì đến cũng sẽ đến thôi.
Khi Thùy Họa vừa quỳ xuống, trên trời đột nhiên vang một tiếng sét khiếp đảm.
Sau đó, gió và sấm cứ lần lượt nổi lên, bằng mắt thường cũng có thể nhìn thấy những đám mây đen đang dồn lại và ngưng tụ trên nóc nhà tôi.
Tình cảnh này khiến tôi nhớ đến cái hôm âm binh muốn bắt tôi, lúc đó chính là có người trong đạo môn hô mưa gọi gió giúp cho âm binh diệt quái, xem ra sư mẫu không đoán sai, đích thật là có người trong đạo đang lén lút đánh chủ ý lên Thùy Họa.
Tiếng sét vang lên đột ngột khiến không ít dân làng giật bắn cả người, ai nấy đều mắng dự báo thời tiết gì mà chả chính xác tẹo nào cả, nhưng lại không ai nói chuyện này có liên quan đến Thùy Họa bái thiên địa cả.
Nhân lúc rối ren, sư mẫu tôi nhanh chân bước đến cạnh Thùy Họa, thấp giọng hỏi cô ấy vài câu, nhưng lại nghe được Thùy Họa trả lời: “Không sao, chẳng qua chỉ là tiểu nhân đạo môn tác quái mà thôi.”
“Sẽ không có vấn đề gì chứ?” Sư mẫu hỏi.
“Ha ha.
Cứ yên tâm đi.
Phủ Thiên Sư không ra mặt, tôi cũng muốn xem thử đạo thống nhà nào dám ngăn cảm Lâm Thùy Họa ta nhập thế làm người!”
Thùy Họa cười lạnh đáp lời.
Nghe thế sư mẫu tôi mới quay lại, tiếp tục chủ trì hôn lễ diễn ra.
“NHỊ BÁI CAO ĐƯỜNG.”
Tôi đưa tay dẫn Thùy Họa đến hành lễ với cha mẹ.
Lần này thì lại không có động tĩnh gì, tuy mây đen trên trời vẫn còn nhiều, nhưng lại không có một giọt mưa nào rơi xuống.
“PHU THÊ GIAO BÁI.”
Phu thê giao bái chính là bước cuối cùng, sau khi giao bái thì tôi và Thùy Họa chính thức trở thành vợ chồng.
Trong lòng tôi không biết vì sao lại bắt đầu căng thẳng, nhìn tấm phủ đầu màu đỏ, muốn nói gì đó nhưng lại không biết nên nói gì cho phải.
Kết quả ngược lại là cô ấy mở miệng trước: “Tử sinh khiết thoát, Dữ tử thành thuyết.
Chấp tử chi thủ, Dữ tử giai lão.”
Nghĩa là, Sống chết hay xa cách, đã cùng chàng thành lời thề ước, ta nắm tay chàng, hẹn ước sống chung đến tuổi già.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất