Cửu Long Kéo Quan

Chương 65: Cược Mạng (1).

Chương 65: Cược Mạng (1).

Bài thơ Thùy Họa vừa đọc chính là thơ trong Thi Kinh, có nghĩa là từ nay về sau, chúng tôi sẽ bên cạnh nhau đến hết đời, sống chết cũng không xa cách.
Bao nhiêu bích lũy đang đè nén trong lòng, bao nhiêu nghi kỵ đối với cô ấy, trong thời khắc này đều đã tan thành mây khói.
Khi khách khứa ra về hết thì trên trời đã phủ một lớp tối đen như mực.
Dựa theo lễ tiết bên phía chúng tôi, tân nương kết hôn phải phủ tấm vải che đầu, thường thì phải phủ từ sáng cho đến tối, đợi khi tàn tiệc tân lang về động phòng mới được mở ra.
Tính thời gian thì, tấm vải phủ đầu của Thùy Họa cũng đã phủ gần mười tiếng rồi nhỉ, không biết cô ấy có cảm thấy ngột ngạt không?Lúc kính rượu tôi không nghe lời khuyên nên đã uống hơi quá chén, bước chân loạng choạng đi về phòng, khi đẩy cửa không nương được lực tay, thế là đẩy một cái rầm.
Chị dâu tôi đang ngồi trong phòng cùng Thùy Họa, nhìn thấy tôi đi vào, liền đóng cửa rời đi.
Nến đỏ chao động, chăn đỏ màn đỏ, kèm thêm Thùy Họa khắp người cũng là màu đỏ, nguyên căn phòng đều tràn ngập hỷ khí.
Tôi đến kéo vải phủ đầu của cô ấy, lập tức lộ ra một khuôn mặt xinh đẹp cùng với dung nhan tuyệt thế.
Lông mày đã được kẻ, cắm thẳng vào tóc mai, lông mi dài treo trên khuôn mặt tuyệt trần.
Đôi môi của cô ấy vốn đã sắc sảo, sau khi tô son lại thêm vài phần dịu dàng.
Nhìn cô ấy cúi đầu không nói gì, tôi liền mượn men rượu đưa tay nhấc cằm, nhìn thẳng vào mắt cô ấy.
Càng nhìn càng thấy yêu thích trong lòng, tôi nhịn không được muốn cúi đầu xuống hôn lên má của vợ mình.
Thế mà sắp hôn đến rồi, không ngờ cô ấy lại dùng sức giãy giụa, đứng thẳng dậy, lạnh lùng nhìn tôi nói: “Em phải đi đây.”
“Gì chứ?” Tôi nhất thời không hiểu ý cô ấy muốn gì.
“Anh yên tâm, hôn ước của chúng mình đã thành, em cũng đã mượn cớ tuyên bố nhập thế.
Về sau bất luận ai muốn động đến anh, đều phải hỏi qua ý kiến của Lâm Thùy Họa này.”
Thùy Họa lên tiếng.
“Em nghĩ anh cưới em là vì muốn em bảo vệ cho anh?” Tôi hỏi.
“Chẳng lẽ không phải sao?” Tôi không còn lời nào để đáp trả, bởi vì tôi không nghĩ ra được lời nào để phản bác.
Ngay từ đầu, Bạch lão quỷ đã tính toán theo đường này, mà sư mẫu tôi cũng đã từng nói qua, tiết Hạ Nguyên này chính là tử kiếp của tôi, chỉ có Hoàng Hà Nương Nương mới là cơ hội sống sót của tôi thôi.
Quan trọng nhất là, nếu như không nhờ Bạch lão quỷ nối dây, thì cả đời này tôi cũng không gặp được Thùy Họa, chứ đừng nói đến cưới cô ấy làm vợ.
“Em nói anh cưới em là vì muốn em bảo vệ cho anh, chuyện này anh không phủ nhận, nếu em muốn đi thì anh cũng không ép em ở lại, nhưng anh chỉ muốn hỏi em một câu…” Tôi nhìn thẳng vào mắt cô ấy rồi nói.
“Anh hỏi đi.”
“Tại sao em lại muốn gả cho anh?”Lý do tôi hỏi như vậy, là bởi vì dựa vào bản lĩnh của cô ấy, nếu như cô ấy không nguyện ý gả cho tôi, thì dù có là Bạch lão quỷ cũng không thể nào ép buộc cô ấy được.
Gả cho tôi cũng chẳng phải chỉ vì nhập thế đơn giản vậy, càng không phải vì Giao Nhân Lệ.
Dựa theo cách nói của sư mẫu, bản lĩnh của Thùy Họa đến quỷ tướng cô ấy cũng không coi ra gì, tôi tin cô ấy quyết tâm nhập thế, người có thể làm khó cô ấy không nhiều đâu.
Thùy Họa trầm mặc, rất lâu rất lâu sau mới lên tiếng: "Em gả cho anh là có nguyên do cả.
""Có phải có liên quan đến thân thế của anh?" Tôi hỏi.
Tạ Lan tôi cả đời không có thành tích gì, tài không kinh người, mạo không xuất chúng, ngoại trừ thân thế bí ẩn này, tôi thật sự nghĩ không ra lý do khiến cô ấy gả cho tôi nữa.
"Anh đoán không sai.
" Thùy Họa không phủ nhận.
"Có phải em biết cái mạng bị Bạch lão quỷ trộm là của ai?" Tôi lại hỏi.
"Em không biết.
Thân thế của anh bị Thiên Đạo che giấu, đừng nói là nhân gian không ai có thể nhìn thấu, dù cho âm ti đến cũng chỉ được phép nói chuyện Diêm Vương điểm Mão mà thôi.”
“Vậy tại sao em lại gả cho anh vì thân thế của anh?” Tôi vẫn còn nghi hoặc lắm.
“Em đang cược, em và Bạch lão quỷ đều đang cược, cược cái mạng của lão trộm chính là của người đó.
Nếu như thật sự là thế, đừng nói gả làm vợ anh, cho dù làm trâu là ngựa em cũng cam lòng.”
Lần này đến lượt tôi trầm lặng, lòng tôi chua xót đến tột cùng.
Thì ra người cô ấy muốn gả không phải tôi, mà là một người khác.
Dù tôi có nghĩ nát óc, cũng không ngờ nguyên nhân cô ấy gả cho tôi chỉ là vì một ván cược.
Càng khiến tôi không ngờ chính là, Bạch lão quỷ vì tôi mà trộm mạng cũng là đang cược, đến lão cũng không xác định được rốt cuộc đã trộm mạng của ai…Và hiển nhiên, Bạch lão quỷ và cô ấy là đồng lõa.
Từ đầu tới cuối không phải Bạch lão quỷ đang giúp tôi tính kế cô ấy, mà lão luôn liên thủ với cô ấy để tính kế tôi.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất