Cửu Long Kéo Quan

Chương 67: Gặp Lại Tuyết Dương (1).

Chương 67: Gặp Lại Tuyết Dương (1).

Ngay lúc sư mẫu chuẩn bị mở miệng nói cái mạng kia là của ai, thì bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa.
Tiếng gõ rất nhẹ, cũng rất tùy ý.
Vì có khách đến, nên tôi cùng sư mẫu tạm thời ngừng cuộc nói chuyện.
Tôi cứ tưởng chỉ là khách thường ghé thăm thôi, nhưng ai ngờ người đứng trước cửa lại là Khương Tuyết Dương.
Cô ấy đến làm gì?Tôi quay qua nhìn sư mẫu, phát hiện bà cũng kinh ngạc giống như tôi.
“Phúc sinh vô lượng thiên tôn, xem ra tôi và cậu rất có duyên, nhanh như thế đã gặp mặt rồi.”
Khương Tuyết Dương mỉm cười nói với tôi.
“Ha, ha.
Phúc sinh vô lượng thiên tôn.”
Tôi học theo cách chào hỏi của cô ấy.
Đêm hôm đó tôi chưa nhìn rõ mặt mũi của cô, chỉ biết là cô ấy còn rất trẻ.
Hôm nay nhìn thấy mới phát hiện thì ra cô ấy thanh tú đến thế, mày viễn sơn đồng thu thủy, có chút khí chất bất phàm.
Với lại cô ấy thật sự còn rất trẻ, e là phải nhỏ hơn tôi tận mấy tuổi luôn á.
Nhớ lại sư mẫu từng kể tôi nghe về truyền kỳ của cô ấy, chắc là đạo cô này cũng thuộc dạng thiên tài hiếm có trong đạo môn chứ hầy.
“Không biết tiên cô đến vì chuyện gì?” Sư mẫu tôi hỏi.
“Trần quán chủ của Huệ Tề Quán chỉ dẫn tôi đến đây, tôi muốn tìm Bạch Hà Sầu tiền bối để hỏi thăm chút chuyện.”
Khương Tuyết Dương nói.
Bạch Hà Sầu chính là Bạch lão quỷ, Khương Tuyết Dương tìm lão đa phần có liên quan đến đàm Cửu Long.
Tiết Hạ Nguyên gần kề, đến chừng đó đàm Cửu Long sẽ có biến.
Sư mẫu nói Bạch lão quỷ hiện giờ cũng không biết đang ở nơi nào, căn bản là liên lạc không được.
Khương Tuyết Dương nghe vậy thì lộ ra một tia thất vọng, nhưng lại chưa rời khỏi ngay lúc đó.
Thấy thế, tôi hỏi sư mẫu có phải cô ấy muốn hỏi chuyện của đàm Cửu Long không?“Tôi đến không phải vì bên trong huyền cơ của đàm Cửu Long đâu, thật không giấu gì, tôi đến tìm Bạch tiền bối là muốn xem thử tượng đầu rồng hoàng kim năm xưa mà tổ tiên Bạch gia cất giấu.
“Đầu rồng hiện tại đang nằm trong tay Tuần Dương Phán Quan mất rồi.”
Sư mẫu tôi nói.
Nghe đầu rồng hoàng kim rơi vào tay của âm ti, Khương Tuyết Dương liền cau mày nói: “Một vật quan trọng đến thế, làm sao có thể để nó rơi vào tay của bọn âm ti cơ chứ?”
“Năm xưa chồng tôi có việc cần cầu xin Tuần Dương Phán Quan giúp đỡ, cho nên đã lấy đầu rồng để trao đổi cùng hắn.”
“Ồ, xin hỏi là trao đổi vật gì?” Khương Tuyết Dương lại hỏi.
“Chuyện liên quan đến sinh tử của một người, tôi không tiết lộ được.”
Sư mẫu tôi liền từ chối trả lời.
Nói tới mức này rồi, Khương Tuyết Dương biết nếu có hỏi thêm thì cũng chẳng được kết quả gì, chỉ đành cáo từ rời khỏi.
Tôi tiễn cô ấy ra cửa, lại cám ơn cô ấy vì đã cứu mạng lần trước.
“Vốn tôi còn lo lắng đám người âm ti đó sẽ gây phiền phức cho cậu, sau này mới biết cậu chính là cô gia được Hoàng Hà Nương Nương chọn trúng.
Có cô ấy bảo vệ cậu, trước tiết Hạ Nguyên đám người đó sẽ không dám động đến cậu đâu.”
Khương Tuyết Dương nói.
Nghe ngữ điệu của cô ấy dường như rất hiểu biết về Thùy Họa, nói không chừng có thể hỏi thăm những chuyện mà Thùy Họa giấu tôi từ cô ấy.
Sư mẫu tôi khi nhắc đến Thùy Họa thì không dám nói nhiều, Khương Tuyết Dương là hành tẩu thiên hạ của Toàn Chân giáo, cũng tức là một trong năm đạo thống lớn, nhất định sẽ không kiêng dè như sư mẫu đâu nhỉ.
Thế là tôi liền bắt đầu moi tin: “Vợ tôi chỉ là một cô gái vô tội bị dìm xác xuống Hoàng Hà hơn bốn trăm năm, thật sự có thể đối phó với quỷ tướng sao?”
“Hai người đã thành hôn rồi, không lẽ cô ấy không nói với cậu cô ấy là ai sao?” Khương Tuyết Dương ngờ vực nhìn tôi hỏi.
“Không.”
“Ồ, tôi hiểu rồi, Thân phận thật sự của cô ấy đích thực là không thể nói, cậu biết cũng không có gì tốt cho cậu cả.”
“Mong tiên cô giải hoặc.”
“Tôi có thể nói cậu nghe lai lịch của cô ấy, nhưng tôi muốn biết Bạch Hà Sầu đã lấy thứ gì để đổi đầu rồng hoàng kim.
Mấy ngày nay tôi tá túc tại Huệ Tề Quán, cậu đến tìm tôi lúc nào cũng được.”
Khương Tuyết Dương nói xong liền rời khỏi.
Sau khi cô ấy rời đi, tôi mới phát hiện sư mẫu đang đứng trong sân rình tôi nãy giờ.
“Tạ Lan, tôi biết cậu rất hiếu kỳ về lai lịch của Hoàng Hà Nương Nương, nhưng tôi khuyên cậu đừng nên tìm Khương Tuyết Dương để hỏi thăm về việc này.”
Sư mẫu nói.
“Tại sao?” Tôi hỏi.
“Cũng như những gì cô ấy vừa nói, nếu cậu biết chuyện của Hoàng Hà Nương Nương thì không có ích lợi gì cho cậu hết.”
“Sư mẫu, bà nghĩ cho đến mức này rồi, tôi vẫn còn ngoan ngoãn im lặng làm một thằng ngốc sao?”Từ khi tôi chính thức vào nghề vớt xác, bắt đầu tiếp xúc với Bạch lão quỷ, tôi đã bị biết bao nhiêu bí ẩn khúc mắc bủa vây.
Bao nhiêu vấn đề tôi không truy cứu, nhưng không có nghĩa bản thân tôi có thể ích kỷ không màng đến gì nữa.
Nếu là lúc trước thì tôi vẫn có thể tiếp tục giả khùng giả điên, đợi đến tiết Hạ Nguyên sẽ có toàn bộ đáp án.
Mà bây giờ, tôi không muốn đợi chờ thêm nữa.
Bạch lão quỷ lấy tôi đi cược cũng chẳng sao, bởi vì mạng của tôi vốn dĩ là do lão trộm về mà.
Thế nhưng, người mà Thùy Họa muốn gả không phải tôi, vậy thì không còn là chuyện nhỏ nữa.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất