Chương 88: Mời Thần Nhập Thân (2).
Cũng như những gì Khương Tuyết Dương nói, nguyên thần của người có mạnh cách mấy, thì làm sao so sánh với thần minh được chứ?Mọi chuyện đã được sáng tỏ, tôi cố gắng đè nén bao nhiêu sóng gió kinh hãi, dùng hết sức bình sinh để nói: “Sư phụ, tôi đã hiểu rồi.”
“Hiểu rồi thì về chỗ trước đi.”
Tôi về vị trí của mình, ngay lúc này tất cả mọi người trong đạo môn cũng đã trở về chỗ cũ, sắc mặt nghiêm túc chờ đợi màn quyết đấu cuối cùng.
Nếu tôi có thể hiểu được chuyện này thì những cao nhân trong đạo môn khác tất nhiên cũng sẽ như thế, Rất nhanh những người còn lại đều biết ý đồ của Khương Tuyết Dương, rằng cô ấy muốn mời thần nhập thân.
Nhưng không một ai xem trọng cô cả, cũng chẳng ai tin rằng cô sẽ thành công.
Đám người đó chỉ nhận định rằng, sau khi Khương Tuyết Dương bị sỉ nhục, tâm trí liền trụy lạc vào ma chướng, mới có thể sản sinh ra ý niệm vọng tưởng như thế.
Đạo lý này rất đơn giản, bây giờ là thời đại Mạt pháp, mà tiêu chí quan trọng nhất trong thời đại Mạt pháp chính là chư thần quy vị, bản tôn không được nhúng tay vào chuyện của Tam giới.
Bất luận là Vũ thần hay Phong thần đến giúp Khương Tuyết Dương, đó đồng nghĩa với việc trái nghịch Thiên Đạo, thân là Thiên đạo chấp pháp của thiên đình, tiên đạo tuyệt đối sẽ không ngồi nhắm mắt làm lơ đâu.
Thần minh tuy mạnh, nhưng chẳng qua chỉ là tu vi thiên tôn mà thôi.
Mà thiên tôn có chiến lực đỉnh cấp đang hiếu trung với Thiên đình Ngọc Hoàng, chính là Cửu Thiên Đãng Ma Tổ Sư.
Dưới trướng Cửu Hoàng thì ai ai cũng đều có chiến lực thiên tôn.
Ngoại trừ người đó, thì chiến thần kỳ cựu Cửu Thiên Huyền Nữ của binh bộ Thiên đình cũng thuộc chiến lực đỉnh cấp, chỉ huy mười vạn thiên binh thiên tướng.
Có hai vị đại thần cai quản quy luật của Thiên giới, làm gì có thần minh nào dám kháng chỉ của Thiên đạo cơ chứ?Đừng nói chỉ là một Phong Bá Vũ Sư nhỏ nhoi, dù cho là Đẩu Mẫu Nguyên Quân thì cũng không dám tùy tiện triển khai thần tích tại nhân gian.
Không ai tin cô ấy cả, nhưng dựa vào trực giác của tôi, tôi tin chắc Khương Tuyết Dương nhất định sẽ làm được!Lữ Thuần một lần nữa đứng trước mặt Khương Tuyết Dương, vẻ mặt lạnh lùng, ánh mắt đầy sát ý, nói: “Khương Tuyết Dương, ngươi tâm sinh tham niệm đến nỗi nhập ma rồi.
Bây giờ nếu ngươi chịu ngừng tay, thua trận không thua người, cô vẫn là thiên kiêu của đạo môn chúng tôi, là hành tẩu thiên hạ của Toàn Chân giáo.
Nhưng nếu như vẫn chấp mê bất ngộ, vọng tưởng muốn mời thần nhập thân, một khi thất bại, thì sẽ vạn kiếp bất phục trụy lạc Ma đạo!”
“Ha ha.
trước khi giết tôi, còn muốn gán tội danh nhập ma lên người tôi sao? Anh không nghĩ đến lỡ như tôi thành công thì sẽ thế nào?”Dứt lời, Lữ Thuần liền đưa thanh kiếm trong tay lên.
Hắn bắt đầu niệm chú: “Thiên Hỏa Lôi Thần, Địa Hỏa Lôi Địa, Ngũ Lôi Giáng Linh, Tỏa Quỷ Quan Tinh.
Nhất Chuyển Lục Thần Tàng, Nhị Chuyển Tứ Sát Một, Tam Chuyển Động Khôi Cang, Tứ Chuyển Lôi Hỏa Kinh, Ngũ Chuyển Phích Lịch Phát…”Theo câu chú hắn vừa niệm, cả bầu trời trở đen như mực, thiên lôi ùn ùn kéo đến, Đông Tây Nam Bắc khắp nơi đều nghe được tiếng động.
Cả đời tôi chưa từng thấy qua nhiều sấm sét đến thế, tuy biết rằng những thứ này đa phần đều là ảo giác chứ không phải uy danh thật sự của đất trời, cũng chỉ có thâm sâu cùng cốc này mới có thể nhìn thấy, thế mà trong lòng vẫn chấn kinh run sợ.
“Ngô Phụng Cửu Thiên Lôi Thần Đẩu Mẫu Nguyên Quân Hiệu Lệnh, Sắc Sắc Sắc!”
Chữ “Sắc” cuối cùng dứt, Lữ Thuần chĩa thanh kiếm về hướng Khương Tuyết Dương, sấm sét trên trời tạo thành hình rồng chia thành năm lôi trụ, mạnh bạo đánh xuống nơi Khương Tuyết Dương đang đứng.
Khương Tuyết Dương từ lúc Lữ Thuần bắt đầu niệm chú để giáng Ngũ Lôi xuống, trong khoảng thời gian đó cô vẫn không động đậy dù chỉ một chút, chỉ nhắm mắt không biết đang cầu nguyện chờ đợi thứ gì.
Chính lúc Ngũ Lôi sắp đánh lên người cô, đột nhiên cô ấy mở mắt ra.
Đôi mắt của Khương Tuyết Dương thật sự rất đẹp, long lanh như độ thu thủy, trắng đen rõ ràng, nhưng lúc này đôi mắt của cô ấy đã thay đổi.
Tròng trắng cũng con ngươi đã biến thành một đôi ngọc bích sáng rực.
Cùng lúc đó, sau lưng cô xuất hiện một cái bóng cực lớn.
Dáng vẻ đó ẩn chứa thần lực vô tận, khiến người khác không dám nhìn thẳng hình bóng đó.
Thân hình này rất hiển nhiên là một người phụ nữ, khoác trên mình bộ cổ phục, nhìn không rõ dung mạo như thế nào.
Khi Ngũ Lôi giáng xuống, người phụ nữ đưa bàn tay to bắt lấy Ngũ Lôi vào lòng bàn tay.
“Diệt.”
Âm thanh chấn động vang lên, chỉ một chữ thôi cũng đủ làm rúng động bốn phương tám hướng.
Đây chính là âm thanh của thần minh bản tôn phát ra, là thần tích rõ ràng ngay trước mắt.
Toàn bộ sấm sét đều hóa thành tro bụi, tiếp theo đó là tiếng gió vang lên, đất đá bay mù trời, màn trời tối đen, thổi đến người sởn cả gai ốc.
Không còn nghi vấn gì nữa, người phụ nữ đó chính là tướng pháp của Phong thần, Khương Tuyết Dương đã mời thần nhập thân thành công rồi!