Cửu Long Kéo Quan

Chương 87: Mời Thần Nhập Thân (1).

Chương 87: Mời Thần Nhập Thân (1).

Ai cũng không ngờ Khương Tuyết Dương sẽ từ chối bỏ cuộc, chỉ một chữ “CHIẾN” thốt ra, tất cả đều trở nên tĩnh lặng.
Sắc mặt của vị chưởng giáo rất khó coi, nhưng khó coi nhất vẫn là tên Lữ Thuần kia.
“Tuyết Dương, ta hiểu tấm lòng của con, nhưng thua thì chính là thua, đứng cứ dây dưa không dứt như thế.”
Chưởng môn Toàn Chân giáo Vương Trọng lên tiếng khuyên can.
“Khương sư đệ, cho dù hôm nay đệ thua trận, đệ vẫn không hổ danh là hành tẩu thiên hạ của Toàn Chân giáo chúng ta!”

“Khương sư đệ, đệ vẫn còn trẻ, tiền đồ không hạn lượng, tương lai không thiếu cơ hội để rửa hận, hãy quay về đi!”
Dù cho bao nhiêu lời khuyên can chân tình từ đệ tử Toàn Chân giáo, cũng không thể lay động được ý niệm của Khương Tuyết Dương.
“Chẳng lẽ Vương chưởng giáo đến giờ vẫn không rõ sao? Không phải Khương Tuyết Dương không quay về, mà căn bản là cô ấy đã không quay về được nữa!”
Lời nói này là do chưởng giáo võ đạo - Khô Mộc đạo nhân nói.
“Lời này của Khô Mộc đạo hữu là như nào?” Vương Trọng hỏi.
“Long Hổ hành tẩu đã thất truyền, Chung Nam còn có Khương Tuyết Dương.
Gánh vác uy danh như thế, một trận liền hủy hết tất cả.
Khương hành tẩu không phải không nguyện ý nhịn nhục, mà nếu như hôm nay cô ấy thật sự ngậm đắng nuốt cay nhịn nỗi nhục như thế, đạo tâm chắc chắn sẽ tiêu hủy, bao nhiêu đạo hạnh cũng theo đó mà biến mất.
Đối với cô ấy, thà là lựa chọn tử trận cũng không muốn sống trong nhục nhã.”
Lời nói của Khô Mộc đạo nhân khiến cho Toàn Chân giáo đều trầm mặc.
“Nói như thế, tức là ngay từ khi cô ấy nói lời tuyên chiến thì đã biết chắc bản thân sẽ tử trận?” Người nào đó nói.
“Tên Tạ Lan này rốt cuộc có lai lịch gì, mà đáng để cô ta dùng cái chết để ra mặt cho hắn chứ?”Nói thì nói, lại xoay mũi tên về hướng tôi làm gì!Toàn Chân giáo rất phẫn nộ, các đạo thống còn lại thì bao nhiêu là khúc mắc khó hiểu, chưởng giáo núi Long Hổ không nói gì Thành Hoàng gia thì từ đầu đến cuối chỉ lạnh lùng nhìn tôi mà thôi.
Lúc này Lữ Thuần vẫn chưa phản ứng gì với lời khiêu chiến của Khương Tuyết Dương, nhân lúc này tôi liền chạy đến cạnh cô ấy.
“Sư phụ à…”
“Cậu không cần nói gì hết, tuy rằng hôm nay mọi chuyện vì cậu mà ra, nhưng cũng là kết quả mà ta đã lường trước.
Vốn dĩ nghe nói Lữ Thuần đã kết tụ nguyên thần thành công, trong lòng tôi vẫn chưa tin lắm, sau trận chiến này tôi đã kiểm nghiệm, cũng đã được mở mang kiến thức nguyên thần đáng sợ cỡ nào.”
“Sư phụ, cô đã biết nguyên thần lợi hại như thế, vì sao vẫn kiên quyết chiến đến cùng cơ chứ?”
“Một ngày nào đó cậu sẽ hiểu được thôi, tôi có thể tránh một lúc, cũng không thể nào tránh cả đời.
Thật ra tôi cũng muốn tích tụ ra nguyên thần, chỉ là trong lòng quá nhiều thứ để do dự, không thể nào hạ được quyết tâm…”
“Cô định dùng trận quyết đấu này để đột phá cơ duyên sao?” Tôi kinh ngạc hỏi.
“Không phải, không phá thì không thể lập, tôi chuẩn bị mượn cuộc chiến này để chặt đứt tia hy vọng cuối cùng của tôi, đến cuối đời cũng không thể kết tụ được nguyên thần.”
“Tôi không hiểu.”
Tôi thật sự không hiểu gì hết!Nếu như Khương Tuyết Dương muốn từ bỏ kết tụ nguyên thần, vậy thì cả đời này của cô sẽ không thể nào tiếp thu thêm bất kỳ cảnh giới nào trong đạo pháp nữa, như vậy có khác gì với tự hủy đạo tâm đâu?“Đương nhiên bây giờ cậu sẽ không hiểu, nhưng lát nữa cậu sẽ hiểu ngay thôi.
Nguyên thần của người có mạnh đến mấy thì sao có thể so sánh với thần minh được!”
Nghe cô ấy nhắc đến thần, đột nhiên tôi liền suy nghĩ đến một chuyện.
Trong đạo môn, tất cả các loại pháp chú phù lục từ trước đến nay đều phải cầu ban phúc lành từ chư vị thần linh.
Ví dụ như kiếm Thiên Cang Ngũ Lôi của Lữ Thuần, chính là thờ phụng Vạn Lôi Chi Mẫu - vi danh Lôi Thần Đẩu Mẫu Nguyên Quân, cầu xin thần ban phúc.
Lấy chân khí bản thể để diễn hóa lôi tướng trong huyền quan, sau khi lôi tướng hình thành lại niệm vi danh của Lôi thần cầu xin ban phúc, cảm ngộ sức mạnh sấm sét đất trời hòa nhập với cơ thể, có như vậy mới phát huy được tác dụng triệu hồi Ngũ Hành Chân Lôi để tấn công kẻ địch.
Nơi này là thần điện của Đẩu Mẫu Nguyên Quân, trong điện còn có tượng vàng của bà, cho nên khi nãy Lữ Thuần mới sử dụng Ngũ Hành Chân Lôi một cách điêu luyện không trở ngại như thế.
Tác dụng của Ngũ Hành Chân Lôi mạnh hay là yếu đều có liên quan đến lôi tướng diễn hóa, trong lúc vận hành chân khí cùng với lời chúc phúc của Lôi thần, đồng thời cũng liên quan đến năng lực thao túng của người thi pháp.
Bởi vì Lữ Thuần thuộc cảnh giới nguyên thần, lôi tướng mà hắn diễn hóa mạnh gấp mấy lần mưa gió của Khương Tuyết Dương triệu hồi, kể cả năng lực thao túng sức mạnh của sấm sét của vượt xa năng lực thao túng mưa gió của Khương Tuyết Dương, cho nên cô ấy mới bại trận một cách thê thảm nhục nhã như thế.
Mà Khương Tuyết Dương muốn phản bại thành thắng trong tình huống chưa kết tụ nguyên thần, cách duy nhất chính là mời thần nhập thân.
Bất luận là Vũ thần hay Phong thần, chỉ cần thần minh nguyện ý nhập thân, Lữ Thuần chắc chắn không có cơ hội thắng cuộc.
Sau khi mời thần nhập thân, không cần thi pháp niệm chú cũng có thể triệu hồi mưa gió của đất trời, huyền quan thành hình cũng có thể phớt lờ đi, càng không phải lo lắng bị khống chế hoặc phản phệ.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất