Chương 156: Ma Linh
Tiêu Long Tước cùng với Phương Quý đều quay đầu nhìn về phía hắn.
Phương Quý nói: "Sau đó thì sao?"
Triệu Thái Hợp trầm mặc một hồi, nói: "Chuyện này cũng liền đại biểu cho, tài nguyên tạo hóa mà chỗ tà khí tiết lộ này, vô luận là cái gì, cũng đều sẽ còn tốt hơn so với dự đoán trước đó, chỉ sợ là sẽ tốt hơn gấp ba...không, không chỉ tốt hơn mười lần..."
Phương Quý nghe vậy con mắt đã có một chút tỏa ra ánh sáng, hỏi: "Vậy còn chờ gì nữa?"
Triệu Thái Hợp hít vào một hơi thật sâu, nói: "Nhưng cũng chính là bởi vì tà khí quá thịnh, cho nên ở trên mảnh Loạn Thạch Cốc kia, đã tạo thành một vòng xoáy tà khí to lớn, bên trong tràn đầy tà khí nồng đậm, bực địa phương quỷ tà này, đối với ma yêu mà nói chính là một loại động thiên phúc địa, giống như là Linh Quật tiên môn đối với chúng ta vậy, có lực hấp dẫn trí mạng đối với bọn chúng, còn đối với chúng ta...thì là địa phương đại hung!"
Phương Quý hơi cả kinh, hỏi: "Ngươi nói là ma yêu ở phía ngoài đều bị hấp dẫn đến đây?"
Triệu Thái Hợp lắc đầu, nói: "Nếu như bọn chúng bị hấp dẫn tiến vào, như vậy ở bên ngoài cũng nhất định sẽ có một ít ma yêu cấp thấp tồn tại, tiến hành thôn phệ tà khí tán loạn, thế nhưng những nơi chúng ta đi qua, trong hơn mười dặm đường, vậy mà không nhìn thấy một đầu ma yêu nào, vậy cũng chỉ có thể nói rõ một vấn đề, mảnh Loạn Thạch Cốc này đã hấp dẫn tới một số tồn tại kinh khủng hơn, còn kinh khủng hơn so với ma yêu cao giai..."
"Chính là bởi vì những tồn tại này tới, cho nên mới hù dọa đám ma yêu chung quanh chạy trốn..." Vào lúc này, thanh âm của Triệu Thái Hợp dường như có một chút khẽ run, hít vào một hơi thật sâu, nói: "Có lẽ là từ trên Ma Sơn đi xuống!"
"Tồn tại đi xuống từ trên Ma Sơn, so với ma yêu cao giai còn kinh khủng hơn?"
Bất luận là Phương Quý hay là đám người Tiêu Long Tước, vào lúc này đều cảm thấy kinh hãi, lộ ra sắc mặt cổ quái.
Ba ngàn dặm chung quanh Ma Sơn, đều được người trong giới tu hành xưng là Ma Sơn, nhưng đây dù sao cũng chỉ là tên gọi chung, tất cả mọi người đều biết, Ma Sơn chân chính, chỉ là ngọn núi hạch tâm của Ma Sơn, ngọn núi thẳng đứng trên chín tầng mây kia, ba ngàn dặm địa vực quỷ dị chung quanh, tất cả đều là vì sự tồn tại của nó mới xuất hiện, cũng chỉ có tòa Ma Sơn này, mới có thể dâng lên vô tận yêu tà...
Trong Ma Vực có vô số ma yêu, vô số tạo hóa, nhưng tồn tại kinh khủng chân chính, lại đều là ở trên Ma Sơn, chỉ là tòa Ma Sơn kia đáng sợ như vậy, đừng nói là đệ tử Hồng Diệp Cốc, thậm chí là đệ tử Thanh Khê Cốc, cũng không dám tới gần Ma Sơn nửa bước, tránh làm mất đi tính mệnh!
Nếu như suy đoán trở thành sự thật, thật sự là có ma vật ở trên Ma Sơn bị hấp dẫn xuống tới, bọn hắn làm sao có thể là đối thủ?
Đám người ở trong sân nhất thời đều không dám nói chuyện, trên thực tế, bọn hắn dám xâm nhập Ma Sơn vào lúc này, không có một kẻ nào là có lá gan nhỏ, nói là gan to bằng trời cũng không đủ, nhưng sau khi nghe được lời nói của Triệu Thái Hợp, trong lòng vẫn không nhịn được mà phát lạnh, coi như là một đám ma yêu cao giai, bọn hắn cũng dám đoạt thức ăn trước miệng cọp, nhưng tồn tại còn kinh khủng hơn so với ma yêu cao giai, vậy thì sẽ là thứ gì?
Ma Linh?
Hay là Ma Khôi?
Ma yêu cao giai cũng đã là vô cùng đáng sợ, tiếp cận với tu sĩ nhân loại Dưỡng Tức cao giai, mà Ma Linh, thì là ở phía trên ma yêu cao giai, cao hơn ma yêu cao giai một cấp, giống như là tu sĩ nhân loại muốn đột phá Trúc Cơ vậy, có độ khó cực lớn, nhưng khi tấn cấp thành công, cũng sẽ hóa thành tồn tại càng khủng bố hơn xa so với ma yêu cao giai, bọn hắn có thể chém giết ma yêu cao giai, nhưng gặp phải Ma Linh, cũng chỉ có thể đào mệnh...
Mà càng đáng sợ hơn chính là, vạn nhất tồn tại bị hấp dẫn tới ở trong Ma Sơn, là Ma Khôi càng đáng sợ hơn Ma Linh thì sao?
Đây chính là ma vật có cảnh giới tương tự với tu sĩ nhân loại Kim Đan!
Vạn nhất gặp phải Ma Khôi, bọn hắn ngay cả trốn cũng không thể trốn, chỉ có thể chờ chết!
Thật vất vả mới đi đến nơi này, lại phát hiện ra ở bên trong rất có thể là có đại khủng bố mà bọn hắn căn bản là không có cách địch nổi!
Trong lúc nhất thời, Tiêu Long Tước cùng với Triệu Thái Hợp đều trở nên trầm mặc, sau một lúc lâu, bọn hắn không hẹn mà cùng nhìn về hướng Phương Quý...
Phương Quý có một chút tức giận, hỏi: "Nhìn ta làm gì?"
Dọc theo con đường này, không phải đều là do ngươi ra lệnh sao?
Tiêu Long Tước cùng với Triệu Thái Hợp nhìn thẳng về phía Phương Quý, bao quát cả mấy người ở dưới trướng của Tiêu Long Tước cũng ra vẻ đương nhiên.
Phương Quý cũng có một chút bất đắc dĩ, quay đầu nhìn về hướng Lữ Phi Nham, nói: "Nếu không thì để cho Lữ sư huynh..."
Lời còn chưa nói hết, Lữ Phi Nham liền "bịch" một tiếng nằm trên mặt đất.
Lần này Tiêu Long Tước ngược lại là không có để cho Lữ Phi Nham đi chịu chết, cau mày nhìn Lữ Phi Nham giả chết một chút, nói: "Hắn chính là một kẻ vô dụng, tu hành trong Hồng Diệp Cốc nhiều năm như vậy, ngay cả một chút can đảm cũng không có, hãy đưa ra chủ ý khác đi!"
"Từ bỏ như vậy là rất đáng tiếc..." Triệu Thái Hợp hơi trầm ngâm, bỗng nhiên nói với Phương Quý: "Biện pháp duy nhất, chính là đi một vòng mảnh sơn cốc này trước, nhìn xem có lỗ hổng trong vòng xoáy tà khí hay không, mượn cơ hội cảm ứng khí tức ở bên trong một chút, nếu như ở bên trong thật sự có Ma Linh, thậm chí là tồn tại còn kinh khủng hơn Ma Linh, vậy thì chỉ cần tìm được lỗ hổng, chúng ta liền có thể cảm ứng được từ bên ngoài, phán đoán ra cảnh giới của bọn chúng, thậm là chí số lượng..."
Tiêu Long Tước cười lạnh một tiếng: "Ha ha..."
Phương Quý gật đầu nhẹ, nói: "Ta cảm thấy rất có đạo lý!"
Tiêu Long Tước nói: "Nghe theo Phương Quý sư đệ!"
Đoàn người đã có chủ ý, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, nhất là Lữ Phi Nham, quả thực là rất cảm kích nhìn Triệu Thái Hợp một chút, co cẳng muốn đi về phía trước, nhưng đám người Phương Quý thì đều đã tế phi kiếm lên, hắn bừng tỉnh đại ngộ, vội vàng nhảy lên phi kiếm.
Trước đó bọn hắn sợ kinh động đến hung hiểm không biết, lúc này mới đi bộ, nhưng bây giờ muốn dò xét sơn cốc, lại chỉ có thể dùng hết toàn lực, để tránh làm trễ nải quá nhiều thời gian, càng quan trọng hơn là, nếu như tìm được lỗ hổng, vào lúc bọn hắn cảm ứng được sự tồn tại của ma vật, ma vật cũng sẽ cảm ứng được bọn hắn, đến lúc đó, vậy thì cũng chỉ có thể mau chóng đào mệnh, ngự kiếm sẽ dễ dàng hơn.
Mấy đạo kiếm quang bay về phía tây sơn cốc, cuồng phong ở chung quanh rất nhanh liền xóa đi vết tích của bọn hắn.
Ở phía trước Loạn Thạch Cốc, khôi phục lại sự tĩnh mịch trước đó một lần nữa.
Chỉ là liền ngay cả mấy người Phương Quý cũng không ngờ được chính là, bọn hắn vừa mới độn kiếm đi không lâu, mảnh tĩnh mịch này lại bị phá vỡ một lần nữa, ở phương nam có mấy đạo kiếm quang bay tới, đứng ở trên phi kiếm, người mặc áo bào trắng, khí vũ hiên ngang, chính là đệ tử Thanh Khê Cốc Lý Hoàn Chân, ở phía sau hắn, còn có mấy vị đệ tử Thanh Khê Cốc nhỏ tuổi hơn đi theo, nhưng khí tức cũng phi thường cường hoành, tổng cộng có bốn người cùng đi.