Chương 284: Nướng thịt
Trương Vô Thường chạy tới biên giới pháp trận, mượn nhờ Ngự Thú Kỳ dẫn ba con linh thú đến, ra lệnh cho bọn chúng nằm ở bên cạnh.
Bây giờ ba con linh thú Hỏa Vân Tông này đều đã khôi phục được một chút tinh thần, dù sao thì thuốc xổ có lợi hại hơn nữa, cũng không phải là độc dược chân chính, không thể giày vò bọn chúng được quá lâu, chỉ bất quá bây giờ đệ tử Hỏa Vân Tông đều đã bị trói, nguyên chủ nhân của bọn chúng lại không có ở chỗ này, mà Ngự Thú Kỳ có thể thống nhất điều khiển bọn chúng lại rơi vào trong tay của Phương Quý, cho nên coi như đã khôi phục lại, bọn chúng cũng không có tạo phản!
Ba con linh thú được dẫn tới này, chính là một con Thiết Vĩ Ngạc, một con Phi Vân Sư Tử, một con Đạp Tuyết Lân Mã, thật đúng là béo mập nhất, ba con linh thú này rõ ràng chính là có kích cỡ lớn nhất trong tất cả linh thú của Hỏa Vân Tông, Trương Vô Thường có Ngự Thú Kỳ ở trong tay, những linh thú này cũng rất kính sợ, thành thành thật thật nằm trên đất, chỉ là ánh mắt không ngừng liếc về hướng Phương Quý cùng với Anh Đề ở bên cạnh hắn, lộ ra địch ý.
"Làm sao bây giờ?" Trương Vô Thường dùng Ngự Thú Kỳ làm cho ba con linh thú này sợ hãi, ngơ ngác nhìn Phương Quý.
"Làm thịt!"
Phương Quý cũng không ngẩng đầu lên, lại lấy ra rất nhiều đồ vật loạn thất bát tao ở trong túi càn khôn của chính mình, Trương Vô Thường nhìn sang, liền nhìn thấy ở bên trong có Khí Huyết Đan, có Bách Dịch Thảo, có Hỏa Tức Phù, càng quan trọng hơn, thế mà còn có bột tiêu cùng với cây thì là...
"Ngươi đây là muốn làm gì?" Trương Vô Thường cũng không phát hiện ra, thanh âm của mình đã bắt đầu run rẩy.
Phương Quý ngẩng đầu nhìn hắn, chân thành nói: "Làm thịt nướng!"
"..."
Trương Vô Thường không còn biết nói gì về hành vi của Phương Quý, chỉ có thể ngây ngốc nhìn hắn, sau đó liền thấy được Phương Quý bày bố những vật liệu lấy ra một cách rõ ràng, đến lúc cuối cùng, lại trân trọng lấy ra một bầu rượu, nhìn vô cùng đẹp đẽ, hắn cầm bầu rượu ở trong tay, một hồi lâu sau, mới cười một tiếng, đặt ở chính giữa nhất.
"Đây là thứ gì?" Trương Vô Thường thật sự là không nhịn được, lại hỏi một câu.
Phương Quý có một chút đắc ý cười cười, nói: "Một bầu rượu do bằng hữu tặng trước khi tiến vào bí cảnh!"
"Rượu?" Trương Vô Thường nghe thế liền hận đến mức vỗ đùi, nói: "Đến lúc nào rồi mà ngươi còn muốn ăn cơm uống rượu?"
"Ta nói này, một tên khờ như ngươi, trước kia đã làm như thế nào mà có thể đi theo Lý đại sư huynh?"
Một câu của Trương Vô Thường đổi lấy một cái trừng mắt của Phương Quý, sau đó quay đầu không để ý tới Trương Vô Thường, vùi đầu vào công việc của mình.
Mà Trương Vô Thường cũng bị câu nói của Phương Quý khiến cho như lọt vào trong sương mù, cuối cùng trở nên tàn nhẫn, ngươi nói cái gì thì chính là cái đó đi, ngược lại muốn xem xem ngươi đến tột cùng là bán thuốc gì trong hồ lô, thế là hắn liền dựa theo lời nói của Phương Quý, lưu loát lôi ba con linh thú kia ra làm thịt, dù sao thì thực lực của hắn cũng không yếu, lại có Ngự Thú Kỳ ở trong tay, có thể chấn nhiếp ba con linh thú kia, muốn giết chết cũng không phiền phức, chỉ là sự tình thuận tay mà thôi.
Vốn cho rằng thịt nướng mà Phương Quý nói chỉ là trò cười, nhưng hắn cũng không nghĩ tới, Phương Quý lại rất nghiêm túc, vừa nhìn hắn giết linh thú, còn vừa dặn dò hắn đừng để máu chảy ra, sau đó tự mình rút gân lột da linh thú đã chết, chia cắt thành mấy khối lớn, sau đó lại đào hố châm lửa, dựng lên và nướng, nhìn loạt động tác này ngược lại là rất thành thạo và tàn nhẫn, không biết còn tưởng rằng lúc trước hắn là một kẻ giết lợn!
Lửa là mượn nhờ hỏa phù, không bao lâu liền có mùi nướng thơm nức xông vào mũi, bất quá khác biệt cùng với thịt nướng bình thường, người khác giết, đều là phải lấy máu trước, Phương Quý thế nhưng lại không có, trực tiếp bỏ lên giá nướng, hơn nữa đến thời điểm nướng, hỏa lực rõ ràng là quá vượng, thịt ở trên giá nướng bị ngọn lửa thiêu cháy vài lần, tầng bên ngoài đã cháy, nhưng ở bên trong lại còn sống, trực tiếp khoá một lượng lớn máu tươi ở trong thịt.
Thịt nướng thật tốt lại bị nướng thành dạng này, trên cơ bản là không có cách nào ăn, nhưng Phương Quý vẫn còn nghiêm túc rắc bột tiêu cay cùng với cây thì là lên, không lâu sau liền nghe được một mùi cháy khét truyền ra, ngửi thấy ngược lại là vô cùng mê người, mà Phương Quý còn chưa kết thúc, lại tỉ mỉ phết một lớp Khí Huyết Đan ở bên ngoài khối thịt, lập tức khiến cho khối thịt tản ra mùi máu tươi gay mũi.
"Thịt này là không có cách nào ăn!" Trương Vô Thường than thở ở trong lòng, có một chút khinh bỉ khẩu vị của Phương Quý.
Bất quá Anh Đề ở bên cạnh lại là đã nhiều lần nhô đầu tới, thèm đến mức lưỡi cũng đều không thu về được!
Ở bên ngoài pháp trận, đám linh thú Hỏa Vân Tông vừa mới trải qua một trận tra tấn dạ dày đau nhức kia, cũng đã bị mùi vị hấp dẫn tới, từng con thò đầu ra nhìn, vây quanh ở bên ngoài pháp trận, cũng không thể trách những linh thú này không rút ra bài học, thật sự là thịt linh thú trải qua thiêu đốt, hương khí tràn đầy, vừa có mùi máu tươi mê người, quá hợp khẩu vị với bọn nó.
Đối với linh thú mà nói, bình thường ở trong tông môn, ăn chính là Khí Huyết Đan đê giai, nhưng những Khí Huyết Đan đê giai này, cũng chỉ là thỏa mãn nhu cầu cơ bản nhất của bọn chúng đối với khí huyết mà thôi, mà đồ ăn có thể hấp dẫn bọn nó nhất là cái gì?
Đều nói yêu thú thích ăn người, trên thực tế bọn chúng cũng không thích ăn người, trừ phi là có tu vi trong người.
Bọn chúng thích ăn nhất, chính là các yêu thú khác.
Dạng yêu thú này, không chỉ có một lượng lớn khí huyết, hơn nữa còn đồng dạng phun ra nuốt vào thiên địa linh khí, hấp thu tinh hoa nhật nguyệt, đối với bọn chúng mà nói chính là vật đại bổ, có thật nhiều yêu thú trổ hết tài năng ở trong núi rừng, trở thành yêu thú Chi Vương, bình thường đều là dựa vào bắt giết những yêu thú khác mà trưởng thành, đương nhiên, loại thói quen ở trong núi rừng này, theo việc bọn chúng tiến vào tiên môn đều đã bị cưỡng ép sửa lại.
Yêu thú tiến vào tiên môn đều được huấn luyện thành linh thú, có tác dụng lớn tại tiên môn, tự nhiên là không thể cho phép bọn chúng săn giết lẫn nhau.
Chỉ là loại dã tính này vẫn tồn tại ở chỗ sâu trong huyết mạch của bọn nó, vĩnh viễn cũng không sửa được.
Trương Vô Thường đã nhận ra phản ứng của các linh thú, cũng đã phản ứng lại.
Hắn cho dù có ngu hơn nữa, cũng nhìn ra Phương Quý nướng thịt không phải là để cho bản thân ăn, cẩn thận suy nghĩ một chút, liền hiểu được Phương Quý nướng quá lửa là để giữ lại một lượng lớn máu tươi ở trong khối thịt, lại rắc lên bột tiêu và cây thì là, về sau lại bôi một lớp Huyết Khí Đan ở bên ngoài khối thịt, chính là khiến cho mùi máu thịt trở nên càng cường liệt, càng có khả năng hấp dẫn sự chú ý của các linh thú...
Chỉ là ở trong lòng của hắn vẫn có một chút không rõ, chẳng lẽ Phương Quý lại muốn hạ thuốc xổ thêm một lần nữa?